Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 785. Giả Vờ 1

Chương 785. Giả Vờ 1Chương 785. Giả Vờ 1
Mạt Mạt ôm sách, chạy xuống bậc thang dưới lầu, đến hai bậc cuối cùng thì nhảy xuống,'Đồng chí Trang Triều Dương, sao anh đến đây!"
Hai tay Trang Triều Dương đỡ lấy Mạt Mạt,"Bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn như trẻ con vậy, ngã xuống thì phải làm sao?"
Mat Mạt lè lưỡi,'Lần sau không thế nữa, anh vẫn chưa nói cho em, sao anh lại đến? Nghỉ phép hả?"
"Học thành hồ đồ rồi à? Đồng chí Mạt Mạt, anh đau lòng lắm đó, em đến kì nghỉ của chồng cũng quên rồi."
Mạt Mạt giơ điều luật luật pháp dày cộp trong tay lên,'Do đọc nó đấy, quên luôn cả anh, em bù đắp cho anh, mời anh ăn cơm."
Tâm tư của Trang Triều Dương là đến tuyên bố chủ quyền,"Đến nhà ăn đi, anh đi xem xem nhà ăn của tụi em như thế nào."
Mat Mat liếc Trang Triều Dương một cái "Được thôi, vừa hay hôm nay nhà ăn có món thịt, em không đem cơm đi."
Bàng Linh đuổi kịp Mạt Mạt, nhìn thấy Trang Triều Dương,"Cậu."
Đám người Từ Lị quan sát Trang Triều Dương ở khoảng cách gần, không khỏi lùi lại một bước, người đàn ông này quá nghiêm túc, đúng là chồng Mạt Mạt không? Trang Trieu Dương ho một tiếng, Mat Mat hip mắt giới thiệu,'Chồng mình, đồng chí Trang Triều Dương."
Trang Triều Dương nghiêm túc nói,'Chào mọi người, cảm ơn mọi người giúp đỡ Mạt Mạt."
Từ Lị xua tay,'Là Mạt Mạt chăm sóc tụi em."
Bàng Linh rất tỉnh mắt, một ánh mắt của Trang Triều Dương, Bàng Linh lập tức đưa đám Từ Lị đi.
Từ Lị thẳng tính, lại nói to, đi xa rồi vẫn có thể nghe thấy,'Đúng là chồng Mạt Mạt hả, ban nãy cười cứng nhắc thế, còn chẳng bằng không cười, không cười xứng đôi với Mạt Mạt dã man."
Trang Triều Dương: "..."
Mạt Mạt cười trộm, tiếp xúc với Từ Lị lâu ngày, cô gái này nói chuyện thẳng tắp luôn!
Trang Triều Dương nhìn sân trường, có bạn trai kéo áo, nắm tay thì không dám, tuy nhiên bạn trai kéo ống tay áo thì vẫn được.
Trang Triều Dương vẩy tay, Mạt Mạt cười hì hì, ngón tay ngoắc lấy ống tay áo Trang Triều Dương, tay kia của Trang Triều Dương ôm sách của Mạt Mạt, miệng ngoác càng ngày càng rộng.
Mạt Mạt ở trong khoa cũng coi như là người nổi tiếng, hoa khôi khoa mà, người quen biết Mạt Mạt không ít, đều biết Mạt Mạt đã kết hôn rồi, thấy Trang Triều Dương thì đều hiểu ra.
Mạt Mạt lúc nói chuyện với Trang Triều Dương có kể,"Đồng chí Trang Triều Dương, em là hoa khôi khoa đó, bọn họ nói, em có thể so sánh với khoa hôi khoa văn nghệ nha!”
Mặt Trang Triều Dương đen si"Linh ta linh tỉnh cái gì đó, bọn em không phải tới học hành sao? Không học hẳn hoi lại làm ra mấy cái chẳng có tác dụng gì."
Trang Triều Dương nói xong liền bắt đầu dạy bảo Mat Mạt,"Chúng ta không thể như vậy, chúng ta đến để học tập, vợ anh đến để lấy vị trí thứ nhất..."
Trong mắt Mạt Mạt có ý cười, vẫn luôn lắng nghe Trang Triều Dương càm ràm, Mạt Mạt nhớ Trang Triều Dương, rất nhớ, rất nhớ.
Trang Triều Dương mặc quần áo lính, lại đi cùng Mạt Mạt đi vào nhà ăn, thu hút rất nhiều ánh nhìn.
Trang Triều Dương cùng Mạt Mạt đứng xếp hàng mua cơm, món thịt hôm nay là thịt kho tàu, đứng từ xa đã ngửi thấy thơm ngào ngạt, đáng tiếc, chỉ có thể mua một phần.
Một phần chẳng có bao nhiêu, một bát con nhỏ xíu, tổng cộng chẳng có mấy miếng.
Mạt Mạt mua một phần thịt kho tàu, mua thêm một phần khoai tây xắt sợi, hai phần canh cải thảo, bốn cái bánh bao.
Trang Triều Dương cầm hộp cơm, tìm được một chỗ trống, ngồi xuống nói: "Đồ ăn của nhà ăn bọn em không tồi."
Mạt Mạt nhìn thịt kho tàu bên phía cô, khóe miệng cong lên. Ngụy Vĩ đi vào nhà ăn nhìn thay Mat Mạt, nói với Triệu Phong mấy tiếc, hai người đi mua cơm, ngồi xuống chiếc bàn bên cạnh Mạt Mạt.
Ngụy Vĩ chào hỏi một cách tự nhiên,"Trùng hợp quá."
Bạn cần đăng nhập để bình luận