Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 985. Nhạy cảm 1

Chương 985. Nhạy cảm 1Chương 985. Nhạy cảm 1
Nhạy cảm 1
Lúc này Mạt Mạt cũng không muốn rước thêm phiền toái vào người nữa, Bàng Linh lại đang mang thai, vẫn nên ít đến chỗ đông người thì tốt hơn.
Mạt Mạt và Bàng Linh đi vòng qua, chỉ nghe thấy tiếng kêu cứu của Ngô Tiểu Điệp ở phía sau. Mặt Ngô Tiểu Điệp bị trầy xước, bê bết máu. Mạt Mạt ở cách rất xa vẫn có thể nghe thấy tiếng cười của Chu Tiếu: "Không phải vốn liếng của mày là gương mặt này sao? Giờ không còn nữa rồi, tao xem mày còn kiêu ngạo thế nào nữa. Tao nói cho mày biết, cho dù tao với Hướng Hoa có làm sao thì Hướng Hoa cũng không cưới cô đâu, người cuối cùng sẽ không phải là cô."
Ngô Tiểu Điệp nhìn máu đỏ thẫm trên tay mình, mắt đỏ bừng: "Tao sẽ giết mày, tao giết chết mày."
Thấy sắp xảy ra chuyện chết người, mấy sinh viên xung quanh vội vàng kéo người ra. Sau đó xảy ra chuyện gì Mạt Mạt cũng không biết nữa, trong đầu cô đều là khuôn mặt máu thịt be bét của Ngô Tiểu Điệp.
Bàng Linh đã nôn một lúc rồi, lúc này vẫn còn đang buồn nôn, Bàng Linh che miệng: "Giờ đã sắp được sáu tháng rồi, cháu mang thai lâu như vậy rồi mà chưa nôn lần nào hết, nếu biết như vậy thì phải đi thật nhanh rồi. Trời ạ, mấy người phụ nữ lúc điên lên cũng thật tàn nhẫn. Mợ út, đột nhiên cháu thấy Chu Tiểu đổi xử với mo trước đó vân còn nhẹ đấy."
Trong lòng Mạt Mạt thấy rất ngột ngạt, xoa xoa trán: "Đối với mợ như vậy mới là tàn nhẫn nhất, phụ nữ không hạnh phúc chính là chuyện đáng buồn nhất rồi. Ngô Tiểu Điệp nhìn thì máu me đầm đìa như vậy, nhưng chỉ cần xử lý kịp thời thì sẽ không để lại sẹo đâu."
Mạt Mạt thấy rất rõ, vết xước trên mặt cũng không sâu lắm, chỉ sợ Ngô Tiểu Điệp và Chu Tiếu dây dưa làm chậm thời gian xử lý thôi.
Xe buýt lúc này nồng nặc mùi xăng, Mạt Mạt ngậm miệng lại, không lên tiếng nữa. Cô dựa vào cửa sổ hóng gió, tâm trạng mới tốt hơn được một chút.
Mạt Mạt về đến nhà rất đau đầu, trước kia cô ngồi xe cũng không thấy mùi nồng đến như vậy, có vẻ như hôm nay cô rất nhạy cảm. Cô về phòng nằm một lúc mới cảm thấy khá hơn được một chút.
Buổi tối Mạt Mạt nấu mì xào, ăn hết hai chén mì Mạt Mạt mới như được sống lại.
Tùng Nhân hỏi: "Mẹ ơi, cha sắp về rồi phải không?"
An An: "Mẹ, anh họ được nghỉ hè, vậy cha có được nghỉ hè không?"
Mạt Mạt cười: "Cha đi học thêm, không được nghỉ hè đâu."
Tùng Nhân đung đưa chân, đôi mắt sáng ngời: "Mẹ ơi, hè này chúng ta đi chơi ở đâu thế?" Mat Mat dí trán con trai: "Không đi đâu hết, hè này chúng ta ở lại thủ đô. Mẹ còn phải làm việc, chờ đến mùa đông chúng ta sẽ đến ở thành phố Z một thời gian, lần này chúng ta đi có thể gặp dì Tề, còn có Tâm Bối Tâm Bảo nữa."
Trong ấn tượng của Tùng Nhân, Tâm Bảo là một cô nàng tomboy cá tính, là anh em tốt của mình, lập tức vui mừng: "Được ạ, đã nhiều năm con không được gặp cậu ấy rồi."
"Lần này là gặp được rồi đấy."
Bọn nhỏ trở về phòng ngủ, Mạt Mạt cũng về phòng nghỉ ngơi. Nghĩ đến ngày mai Trang Triều Dương sẽ trở về, trong lòng Mạt Mạt cũng vui hơn một chút. Tuần trước Trang Triêu Dương phải chuẩn bị kiểm tra nên không về được, giờ thì đã kiểm tra xong rồi, có thể về nhà nghỉ hai ngày.
Thứ bảy Mạt Mat đi học, vừa đến lớp, Từ Li đã hưng phấn nói: "Mọi người mau đến đây, đến nhanh đi, tôi báo cho nghe một tin tức lớn này."
Mạt Mạt hơi sửng sốt, đi lên bậc thang, ngồi vào chỗ của mình: "Tin tức lớn gì vậy?"
Từ Lị nói: "Chu Tiếu mang thai rồi. Ngày hôm qua Chu Tiếu cứ nôn khan mãi, người có kinh nghiệm đều nói là mang thai, cũng đúng lúc Chu Tiếu đang bị trễ kinh nữa."
Bàng Linh mở to hai mắt: "Chu Tiếu và Hướng Hoa vẫn chưa ly hôn, mà bây giờ Hướng Hoa cũng chưa có đứa con nào hết, tôi thấy cuộc hôn nhân này không thể ly hôn được rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận