Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 749. Món quà 1

Chương 749. Món quà 1Chương 749. Món quà 1
Mạt Mạt cảm giác hôm nay là ngày tốt: "Bà ngoại, có chuyện tốt gì ạ?"
Thẩm Phương biết tin tức của người nhà ở phương xa, cảm giác trong cơ thể lại tràn đầy động lực: "Bà nhận được tin của ông cậu cháu, bọn họ ở nước ngoài rất tốt, trong thư còn gửi biên lai chuyển tiền, là từ thành phố G gửi tới, chỉ có thể lấy ở thủ đô, bà đưa tờ biên lai chuyển tiền cho Thanh Xuyên, để cho nó mang đi."
Mạt Mạt kinh ngạc, nhận được thư nhanh như vậy? Sau đó nhớ ra, mặc dù phải chờ tới sang năm mới thiết lập quan hệ ngoại giao, nhưng có thể truyền thư thông qua thành phố G.
Hai mắt Mạt Mạt sáng lấp lánh, biên lai chuyển tiền à, gửi tới nhất định là tiền M, sổ ngoại tệ của cô đến rồi, tủ lạnh của cô, ti vi của cô.
Thẩm Phương biết cháu gái vẫn luôn yêu thích sổ ngoại tệ, cười nói: "Đám sổ này, cháu và Thanh Nghĩa mỗi người một nửa."
Mạt Mạt: "Bà ngoại, cho chúng cháu nhiều quá."
"Bây giờ chỉ có thể gửi tiền đến thủ đô, cháu mang sổ ngoại tệ về cũng là thủ đô, ở Dương Thành không dùng đến, đối với chúng ta vô dụng, các cháu dùng đi."
Thẩm Phương không nói lấy tiền lại, bà biết, giữ lại cho cháu gái một chút, con bé này nhất định sẽ trả lại cho bà không kém hơn một chút, còn không bằng lấy ra đặt trước trên người cô cháu ngoại này, chờ mấy đứa nhóc kia lên đại học, bà lại lấy lý do để tặng.
Ở niên đại này nếu ai có sổ ngoại tệ thì là một chuyện đáng để kiêu ngạo, ở niên đại này nhận được tiền gửi về từ nước ngoài thì đến ngân hàng đổi, là có thể có được các loại mệnh giá sổ ngoại tệ, sổ này có thể mua được rất nhiều đồ khan hiếm.
Sau này, xuất hiện phiếu ngoại tệ, thì sổ ngoại tệ vẫn là thứ khiến cho người ta đỏ mắt.
Mạt Mạt quyết một chủ ý, chờ sổ ngoại tệ được đổi lại, thì đổi thành hiện vật tặng lại. Mạt Mạt biết em út sắp tới rồi, tàu hoả ngày kia, Mạt Mạt cúp điện thoại.
Hôm nay là song hỉ lâm môn rồi, Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ vô cùng vui vẻ về nhà, vừa tới nhà không bao lâu thì Thanh Nghĩa đến.
Thanh Nghĩa vẫn luôn cười toe toét: "Chị, em có điểm rồi, 465 điểm, Mộng Nhiễm thì thấp hơn một chút, 400 điểm, em đến hỏi giáo sư Triệu rồi, ông ấy nói điểm số này không thành vấn đề."
Mạt Mạt vui vẻ: "Chị cũng vừa nghe điện thoại của ông ngoại xong..."
Thanh Nghĩa cười: "Nhà mình không phải là có 4 sinh viên đại học, là 6 rồi."
"Sao em không dẫn Mộng Nhiễm và đứa nhỏ đến?" "Giáo sư Triệu nói muốn chúc mừng, em đến nói với chị một tiếng, cùng đến bưu điện gọi về nhà, rồi em lại về."
Mạt Mạt: "Em cũng đừng để cho giáo sư Triệu phải tiêu tiền, hai đứa các em phải tạ ơn ông ấy thật tốt"
"Chị, em biết mà."
Thanh Nghĩa về nhà, Mạt Mạt đến nhà bếp, nhà bếp còn dư lại hai cân thịt, hai cái móng heo, bốn con cá hố, một ít trứng gà.
Mạt Mạt chuẩn bị làm một bữa ăn thật lớn, hôm nay Trang Triều Dương sẽ trở lại, vào nhà lấy phiếu đến cửa hàng thực phẩm phụ.
Hôm nay trong cửa hàng thực phẩm phụ có rất nhiều người, không như trước đây trẻ con là quân chủ lực, hôm nay đều là cha mẹ, trên mặt mỗi người đều vui vẻ tươi cười, nhìn thấy con cái nhà mình thi không tệ, chuẩn bị chúc mừng.
Mạt Mạt mua một con cá trắm cỏ, mua một ít miến, lại mua một miếng đậu phụ, nhìn thấy tai heo cũng mua, lại mua mấy quả táo, rồi Mạt Mạt xách đồ về nhà.
Buổi trưa làm bánh canh đơn giản, Mạt Mạt nấu tai heo và móng heo, để buổi tối làm.
Tùng Nhân và An An ăn cơm xong cũng không ngủ trưa, hai đứa đi chơi, Vân Bình ngoan nhất, giúp Mạt Mạt làm việc, Vân Kiến thì tiếp tục học tập.
Bên này móng heo của Mạt Mạt vừa vào nồi thì chị dâu Tào tới.
Chị dâu Tào cười không ngậm được miệng, hôm nay chị ta phải đi làm, bây giờ đã quá giờ rồi, xem ra là vui ve xin nghỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận