Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 237. Em lợi hại thật đấy, Liên Mạt Mạt! 1

Chương 237. Em lợi hại thật đấy, Liên Mạt Mạt! 1Chương 237. Em lợi hại thật đấy, Liên Mạt Mạt! 1
Mat Mạt buông sổ sách xuống, hỏi,"Có phải người phụ nữ đó cao hơn cháu một chút, tóc ngắn hơn cháu, mắt một mí đúng không?"
Chủ nhiệm Triệu kinh ngạc,"Cháu thật sự có quen biết sao, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
Mat Mạt cười lạnh "Cô ta mới là người dòm ngó đối tượng của người khác, chủ nhiệm Triệu, cháu xuống dưới xem sao."
Chủ nhiệm Triệu tất nhiên tin Mạt Mạt, không chỉ do có quan hệ với chủ nhiệm Lý, mà còn do nhân phẩm của con bé này, ông ấy hiểu rõ,'Được thôi, bác đi xuống dưới với cháu, loại chuyện làm hỏng thanh danh người khác này không thể bỏ qua được."
Trong lòng Mạt Mạt rất cảm động,"Cám ơn."
Vương Lâm cũng đứng lên,"Em gái, chị giúp em đi mắng cái con hồ ly tỉnh không cần mặt mũi đó, đi đi đừng sợ."
Mat Mạt cười khẽ,"Em không sợ, cô ta dám đến gây sự, em sẽ khiến cô ta trả giá đắt."
Lúc Mạt Mạt xuống dưới lầu, vốn tòa nhà bách hóa đã có nhiều người, hiện tại người tụ tập càng nhiều hơn, chủ nhiệm Lý thấy Mạt Mạt thì vội đi tới," Cháu đừng sợ hãi, có cái gì nói cái đó, không sao cả."
"Ừm, cháu biết phải xử lý như thế nào, không cần lo lăng."
"Bác có thể không lo lắng sao? Bác phải gọi điện thoại."
Mat Mạt vội ngăn cản,"Tự cháu có thể xử lý, thật đấy."
"Thật sao?"
Mạt Mạt kiên định gật đầu, chen vào đám người đi vào trong.
Vương Lâm và Lý Cường thoáng nhìn lẫn nhau, chủ nhiệm Lý quen biết với Mạt Mạt đấy! Con bé này giấu kỹ thật.
Ngô Gia Gia và Ngô Mẫn đứng cùng nhau, không ngờ Liên Mạt Mạt sẽ tự mình đối mặt với các cô, Ngô Mẫn nhéo Ngô Gia Gia một cái, Ngô Gia Gia kịp phản ứng, cắn môi,"Liên Mạt Mạt, gia cảnh của cô không tệ, vì sao nhất định phải cướp đối tượng của tôi, cô đây là muốn ép chết tôi sao?"
Mạt Mạt lạnh lùng nhìn Ngô Mẫn, giống như Liên Mạt Mạt đã nhìn thấu được bà ta, bản thân Ngô Mẫn thôi miên trong lòng, nhất định là bà ta suy nghĩ nhiều, đúng, là bà ta suy nghĩ nhiều.
Mạt Mạt không lên tiếng, cứ đứng như vậy, người vây xem bắt đầu chỉ trích Mạt Mạt, còn có người kích động hô hào, muốn lôi đi công khai xử lý tội trạng, chủ nhiệm Lý gấp đến mức giậm chân, muốn chen vào đám đông, chủ nhiệm Triệu kéo lại,'Con bé này không phải người không tự lượng sức mình, ông tạm thời bình tĩnh, đừng nóng." Mat Mat vẫn mãi không lên tiếng, cho đến khi Ngô Gia Gia kiếm đủ sự đồng tình mới nói,"Ngô Gia Gia, cô không hổ là quân nhân văn nghệ, kỹ thuật diễn không tệ, không làm mất mặt đoàn của cô, à, tôi nhớ ra rồi, đoàn mấy người là đoàn Nghệ Thuật Quân Đội 6, tôi nói đúng chứt"
Ngô Gia Gia mở to hai mắt,"Làm sao cô biết?"
"Cô thật đúng là quý nhân hay quên, quên tôi từng đi bộ đội, chuyện cũ của cô thế nhưng đã truyền khắp trong quân đội, tuổi này rồi theo đuổi người cũng cần có can đảm."
Ngô Gia Gia có chút bối rối,"Tôi không biết cô đang nói cái gì?”
"Vậy được, chúng ta đổi chuyện khác, cô nói tôi đoạt đối tượng của cô, đối tượng của cô tên là gì?"
"Hướng Triều Dương." Ngô Gia Gia dứt khoát trả lời, nhưng Ngô Mẫn cảm thấy hỏng bét rồi.
Mat Mat cười lạnh nhìn Ngô Mẫn,"Ngô Mẫn, cô của Ngô Gia Gia, mẹ kế tiểu tam của Triều Dương, à, hiện tại đã không phải rồi, bà đoạn tuyệt quan hệ với chủ nhiệm Hướng, đã tái giá rồi. Tôi hỏi bà, Triều Dương rốt cục họ gì?"
Trên trán Ngô Mẫn đổ mồ hôi, cố chấp nói dối,"Họ Hướng."
Mạt Mạt đoán Ngô Mẫn sẽ nói dối, từ trong túi lấy ra một phong thư, cầm thư đưa cho người chung quanh nhìn xem,'Đây là thư của Trang Triều Dương, anh họ Trang, không phải họ Hướng, Ngô Gia Gia không biết, là bởi vì đoàn văn công không có điều động, mà bà, lúc đoạn tuyệt quan hệ, bà đã ở đó! Trí nhớ bà quá kém rồi."
Ngô Mẫn nuốt nước miếng,Có thể là tôi nhớ lầm."
Đám người mới vừa rồi còn muốn lên án Mạt Mạt thì bây giờ lại yên tĩnh, mọi người đã thấy rõ điều mờ ám trong chuyện này, cô nói đối tượng của mình mà ngay cả đối tượng của mình sửa họ cũng không biết? Hơn nữa nữ quân nhân này có quan hệ thân mật với mẹ kế của nhân vật nam chính, cái này rõ ràng có âm mưu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận