Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1403. Giữ bí mật 1

Chương 1403. Giữ bí mật 1Chương 1403. Giữ bí mật 1
Mê Mễ lớn hơn tay đã có chút thịt, hai tay xoa vào nhau, Mạt Mạt cũng không vội, lấy một ít quýt đến cho mấy đứa bé.
Mạt Mạt vừa bóc quýt, vừa nghe Tùng Nhân và An An nói chuyện ở trường học.
An An bĩu môi, có chút không quá vui vẻ: "Anh, anh ở lớp lớn có phải cũng giống như em hay không, học kỳ này bắt đầu rồi, em đột nhiên có thêm rất nhiều bạn, ở trong lớp sau giờ học là đã có người vây quanh."
Tùng Nhân bỏ một miếng quýt vào trong miệng Thất Cân, mới nói: "Anh còn tưởng rằng chỉ có anh mới có tình hình như vậy! Thì ra em cũng thế à!"
Mạt Mạt: "Các con có thêm rất nhiều bạn à?"
Tùng Nhân tiếp lời nói: "Vâng, trước học kỳ chỉ chơi cùng đám trẻ ở đại viện, học kỳ này thì hay rồi, trong lớp có mấy bạn học cùng trong nhà làm ăn có tiền, đột nhiên để ý tới con, cũng không tiếp tục gọi chúng con là kẻ ngốc ở sau lưng nữa, trước kia mấy đứa này, luôn luôn dùng ánh mắt đồ nhà quê để nhìn đám trẻ ở đại viện của chúng ta."
Mat Mạt hỏi An An: "Con cũng vậy à?"
An An gật đầu: "Vâng, học kỳ này đến trường mấy bạn không để ý đến con, không cho con chơi cùng, cũng không nói chuyện với con, học kỳ này lại rất thân thiết với con, còn mang đồ ăn cho con nữal Mẹ, đột nhiên nhiệt tình như vậy, con de phòng đến phát sợ, trong lòng con không có một chút nguyên do nào."
Tùng Nhân ngược lại là không quan trọng lắm: "Em đừng để ý, chúng ta nên làm cái gì thì làm cái đó, bọn họ có tâm tư gì, sớm muộn cũng sẽ lỘ ra ngoài, chúng ta chỉ cần làm bản thân cho tốt là được."
Mạt Mạt gật đầu: "An An, anh con nói rất đúng, làm tốt chính mình là được."
Mạt Mạt đã đoán được vì sao, lúc mới đến trường cả nhà bọn họ vừa tới, Mạt Mạt và trang triều dương cũng không đi đến trường học, cũng không biết An An và Tùng Nhân là ai.
Nhưng học kỳ này lại khác, cả nhà Mạt Mạt đã mọc rễ ở chỗ này, ở chung một học kỳ, nên biết hay không nên biết thì đều đã biết rồi.
Bọn nhỏ kết giao bạn bè, cũng có suy nghĩ của chính mình, trẻ con hiện tại so với mấy năm đã sớm trưởng thành hơn nhiều.
Bây giờ mới bao nhiêu tuổi, cũng đã bắt đầu tạo các mối quan hệ của mình rồi.
Kỳ thật trường học ở gần đại viện còn khá tốt, ở trung tâm thành phố mới nghiêm trọng, Mạt Mạt đã nghe mẹ nuôi nói qua, trong trường học ở thành phố có rất nhiều trẻ con là Hoa kiều, còn có một số đến từ thành phố G, ở đó mới kiêu ngạo, chỉ chơi với người có tiền có bối cảnh.
Mạt Mạt vẫn không yên tâm, lại nói với bọn nhỏ tiêu chuẩn để kết giao bạn bè: "Mẹ nói với các con, kết giao bạn bè coi trọng nhất chính là nhân phẩm, nhân phẩm không được, con có kết giao nhiều cũng vô dụng, bạn thân quý ở chỗ thật lòng, không ở chỗ của cải và những lời nói dối, nghe rõ chưa?"
Tùng Nhân: "Mẹ, mẹ nói con đều hiểu, trong lòng con nắm chắc mà, người nào thật lòng muốn kết giao bạn bè với con, người nào có mục đích, con đều biết, nhưng nói thật, thật sự kết giao bạn bè thì vẫn là đại viện của mình tốt, thực sự, đối xử với mọi người chân thành, chúng con đều là đời sau của quân nhân, chính trực, có nghĩa khí, dám đảm đương."
An An nhịn không được mắt trợn trắng: "Anh cả, anh có thể đừng gián tiếp khen chính mình không?"
Tùng Nhân a lên một tiếng: "Em trai anh thật là thông minh, chuyện này mà cũng có thể nghe ra được."
An An: ".. Anh có thể đừng mỉa mai em được không? Em đây nếu như nghe không hiểu, thì em đã có cùng chỉ số thông minh với anh rồi?"
Tùng Nhân đứng bật dậy: "Ai da, anh tức rồi đó, thằng nhóc này được lắm, em châm chọc anh công khai như này, đây là không đặt anh vào trong mắt à, hôm nay anh phải giáo dục em một chút, cái gì gọi là kính trọng anh cả, anh cả là cha, xem anh trừng trị em như thế nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận