Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 234. Nơi này có biến thái 2

Chương 234. Nơi này có biến thái 2Chương 234. Nơi này có biến thái 2
Biểu lộ của Mat Mạt có chút cứng ngắc,'Mãy thứ mà cô ta thích cũng có người trong đó sao?"
Vương Lâm gật đầu,"Đúng vậy, nhưng đừng để ý, cô ta sẽ không làm phiền em đâu, mỗi ngày nhìn em nhiều thêm vài lần."
Mat Mạt,..."
Đam mê này sao nghe giống biến thái quá vậy, cô nhịn không được mà rùng mình một cái.
Tôn Tiểu Mi nắm chặt đũa, cô ta phải ở chung với Lý Hồng, đột nhiên cảm giác văn phòng rất khủng bố.
Khó trách ánh mắt mọi người nhìn cô ta có sự thương hại.
Buổi chiều tan làm, Mạt Mạt còn chưa vào nhà, trong nhà đã truyền đến thanh âm khóc sướt mướt, thanh âm này quá quen thuộc, Liên Thu Hoa lại còn dám đến đây nữa.
Liên Thu Hoa khóc nửa ngày, con mắt sưng đỏ, tóc cũng cực kì rối, tiếng khóc càng ngày càng to, hoàn toàn không có ý dừng lại.
Liên Quốc Trung mặt đen như nhọ nồi"Đừng khóc, rốt cuộc là có chuyện gì?"
Liên Thu Hoa nấc một cái,'Hôm nay, hôm nay mẹ cháu tái giá, rõ ràng đã bàn xong, tất cả sẽ vào nhà họ Tôn ở, nhưng khi cưới xong rồi thì người họ Tôn ném hành lý của cháu và Hướng Hoa đi hu hu." Mat Mạt vừa đẩy cửa đi vào thì dọa Liên Thu Hoa nhảy dựng, không dừng nấc được, nấc, vẫn mãi bị nấc, ánh mắt nhìn Mạt Mạt có chút trốn tránh.
Hướng Hoa nhìn thấy Mạt Mạt, không dám nhìn thẳng, Mạt Mạt nhìn thoáng qua Liên Thu Hoa, ngồi bên cạnh cha mình "Nói đi, tôi cũng muốn nghe rốt cuộc là xảy ra chuyện gì."
Liên Thu Hoa,"Hức, hức, chị nói xong rồi, chuyện là như thế."
"Cô nói quá đơn giản, để tôi đoán xem, nhà họ Tôn chắc chắn là lấy lý do Hướng Hoa tố cáo chủ nhiệm Hướng đuổi các người đi."
Liên Thu Hoa mở to hai mắt nhìn, kinh ngạc làm sao Mạt Mạt lại biết.
Mat Mạt đỡ cằm, cười khẽ nhìn Hướng Hoa,"Mặc dù Ngô Mẫn phối hợp với anh tố cáo chủ nhiệm Hướng, nhưng trong lòng vẫn oán hận anh, oán anh ta khiến bà ta không trở thành phu nhân được nữa, tôi đoán, hai người bị đuổi ra ngoài, nếu như Ngô Mẫn không phải chủ mưu thì cũng là đồng lõa."
Khuôn mặt Hướng Hoa lộ vẻ âm trầm, Mạt Mạt đã nói đúng như những øì anh ta phỏng đoán, đầu óc Liên Thu Hoa phản ứng không nhanh đi nữa thì phản ứng của Hướng Hoa nói rõ những gì Mạt Mạt nói là sự thật, cô ta tức đến mức nhảy dựng,"Tự mình báo cáo, hiện tại oán hận chúng ta, cái thứ gì vậy.”
Mat Mat lạnh lùng, đột nhiên đuổi người,"Hai người có thể đi rồi, nơi này không chào đón hai người đâu."
Liên Thu Hoa đảo mắt, bịch một tiếng quỳ trên mặt đất,"Bác cả, chúng cháu thật sự biết sai rồi, bác cho chúng cháu ở lại đi, chúng cháu thực sự không có chỗ ở, cháu còn đang mang bầu nữa!"
Trong lòng Liên Quốc Trung người nhà là quan trọng nhất, ông tuyệt đối sẽ không để hai cái tai họa vào ở nhà mình, đứng lên,"Thời gian không còn sớm nữa, bác tìm xe, đưa hai người về nhà."
Dù sao ý nghĩ chỉ có một, không ở lại được.
Liên Thu Hoa không nghĩ tới Liên Quốc Trung lại lạnh lùng giống như Mạt Mạt, ngồi dưới đất bắt đầu khóc lóc om sòm,"Cháu không đi, nếu đuổi cháu đi, cháu cùng lắm thì một xác hai mệnh, hu hu, làm sao sống được đây."
Hướng Hoa cũng không lên tiếng, tùy ý để Liên Thu Hoa chơi xấu, khóc lóc om sòm.
Mạt Mạt nhìn trình độ thành thục như vậy, đây là làm không chỉ một lần.
Liên Quốc Trung tức giận đập mạnh xuống bàn, gân xanh trên trán nổi lên.
Mạt Mạt như đang xem kịch, cũng không vội, chậm rãi ung dung uống nước, còn rót cho cha mình một chén, cuống họng Liên Thu Hoa rất nhanh đã khô khốc, cũng không dám đứng lên, nhất là khi thấy thái độ không quan tâm của Mạt Mạt, trong nội tâm cô ta không chắc, nhưng nghĩ đến trong bụng của cô ta còn có một miếng thịt thì sức mạnh lại tăng lên. Cặp song sinh trở ve thì nhìn thấy Liên Thu Hoa giống như người điên nằm trên mặt đất lăn lộn, đứng tại cổng, trợn tròn mắt.
Mạt Mạt kêu em trai út mình lại, nói vài câu ở bên tai, Thanh Xuyên quay người chạy đi.
Tâm Liên Thu Hoa lập tức nhấc lên cổ họng,"Em kêu Thanh Xuyên đi làm gì vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận