Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1706. -

Chương 1706. -Chương 1706. -
Mat Mat nghe loi nay nghi den dich vu sau mnua có liên quan đến sản nghiệp, bây giờ mới bắt đầu đã chú trọng dịch vụ sau mua rồi, thảo nào có thể trở thành nhãn hiệu trên toàn thế giới.
Mạt Mạt trả tiền nhanh chóng, viết địa chỉ, còn để lại số điện thoại: "Một tiếng sau hãy giao đến."
Người hướng dẫn mua hàng cầm lấy địa chỉ thì ngẩn ngơ, đại viện đó: "Được, một tiếng sau chúng tôi sẽ đưa tới."
Mạt Mạt gật đầu nói cám ơn, lại đi một vòng ở những chỗ khác.
Mat Mạt nhìn TV, bây giờ lớn nhất vẫn chưa qua 20inch, chưa qua 20 inch cô cũng không có hứng thú.
Mạt Mạt lại lên trên lầu, đồ điện nhỏ nhiều hơn, Mạt Mạt nhìn chằm chằm nồi điện, nghĩ đến là thần khí nấu mì trong buồng ngủ ở tương lai.
Hiện tại nồi điện vẫn chưa đẹp như đời sau, bởi vì kỹ thuật chưa hoàn thiện, Mạt Mạt cảm thấy, còn không bằng đi mua cái nồi cơm điện.
Ngược lại Mạt Mạt nhìn thấy máy ép nước trái cây, máy ép trái cây đã có từ lâu, chỉ là kích thước có hơi lớn, cuối cùng Mạt Mạt nhìn thấy một cái bản thân chấp nhận được, nhìn một cái đã thích.
Trong nhà Mạt Mạt vô cùng cần một cái máy ép trái cây, nguyên nhân bởi vì Mạt Mạt, bọn nhỏ trong nhà cũng không thích uống mấy đồ uống như coca, chỉ thích uống nước ép trái cây nguyên chất, trước kia đều làm thủ công, thật lòng rất tốn sức, bây giờ thì tốt rồi.
Mạt Mạt chọn một cái có màu mà mình thích, mua máy ép trái cây có hơi đắt hơn chút, đừng thấy nhỏ, nhưng giá rất đắt, cần hơn 900 đồng, thảo nào không có mấy người hỏi han.
Mạt Mạt là người hào phóng, có đồ tốt không chỉ mua cho riêng mình, còn mua hết cho mấy anh em trong nhà, Mạt Mạt đã thành gia đình giàu có, cũng không cần Mạt Mạt tự đi gửi qua bưu điện, chỉ cần để lại địa chỉ, miễn vận chuyển.
Mạt Mạt muốn cười, có tiền đồ, khiến cho cô nhớ tới, miễn phí vận chuyển.
Nếu không phải trong túi Mạt Mạt không có nhiều tiền mặt, cô nhất định còn có thể mua tiếp, có rất nhiều đồ điện nhỏ thật sự không tệ, nhiều đồ điện nhỏ thì cuộc sống càng thuận tiện hơn.
Mạt Mạt về nhà, đầu tiên tự thử nghiệm ép nước trái cây, khỏi phải nói, thật sự không tệ.
Chị dâu Tôn cũng thích, trước kia đều là chị dâu Tôn tự làm nước trái cây, chị ấy quá biết tốn sức biết bao nhiêu.
Chị dâu Tôn yêu thích: "Bao nhiêu tiền thế, tôi cũng mua một cái, không có chuyện gì, thì làm nước ép trái cây cho mấy đứa nhỏ nhà tôi."
Chị dâu Tôn ở nhà Mạt Mạt, đã nuôi dưỡng thành không ít thói quen! Uống nước trái cây cũng là một trong số đó. Mat Mat nói số tiền, chị dâu Tôn cảm thấy đắt, nhưng so sánh với thu nhập trong nhà như thế thì cũng không đắt lắm, nhớ kỹ địa chỉ mà Mạt Mạt đã nói, chờ được nghỉ rồi đi mua.
Sau đó tủ lạnh nhà Mạt Mạt tới, chị dâu Tôn sửng sốt, chờ người lắp đặt xong đi rồi, chị ấy mới nói: "Trong nhà có một cái rồi, sao còn mua thêm một cái nữa?"
Mạt Mạt nói: "Cái trong nhà quá nhỏ, chị dâu sắp đi rồi, không có ai mỗi ngày đi mua thức ăn, cho nên em mua một cái to hơn."
Khoé miệng chị dâu Tôn giật giật: "Mạt Mạt, tôi đang định nói với cô, tôi lại không muốn đi nữa, tôi vẫn ở lại đi."
Mạt Mạt sửng sốt: "Làm sao đột nhiên lại thay đổi chủ ý?"
Chị dâu Tôn ngại ngùng nói, nhưng có thể nói bởi vì cảm thấy cô là người lương thiện cho nên muốn ở lại để nhờ một ít phúc khí hay sao?
Mạt Mạt nhìn chằm chằm chị dâu Tôn, chị ấy cảm thấy rất có áp lực, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Mạt Mạt đã quyết định không tìm bảo mẫu nữa, mặc dù chị dâu Tôn muốn ở lại Mạt Mạt rất vui vẻ, nhưng cô cũng có lo lắng của mình, người trong nhà ít là một mặt, còn có một phương diện nữa, Mạt Mạt sợ thói quen, quen thuộc với chị dâu Tôn rồi, sau này trở về thủ đô thì phải làm sao.
Mạt Mạt đã nghĩ xong muốn thích ứng với cuộc sống không có bảo mâu sớm một chút, Mat Mat đóng cửa tủ lạnh, cười nói: "Chị dâu cũng đã đi ra ngoài nhiều năm như vậy rồi, còn bởi vì nhà chúng em mà ở lại thêm nửa năm nữa, em đã rất ngại rồi, sao có thể lại giữ chị dâu nữa chứ."
Mạt Mạt đã biểu đạt ý tứ, chị dâu Tôn cũng hiểu, Mạt Mạt không muốn giữ chị ấy lại nữa.
Chị dâu Tôn có chút hối hận, nhưng hối hận thì cũng đã vô dụng rồi, đã nhiều năm như vậy, chị ấy cũng hiểu Mạt Mạt, không nói hai lời, một khi lời đã nói ra, rất ít khi thay đổi.
Chị dâu Tôn ai lên một tiếng, để xoa dịu đi sự xấu hổ, đổi chủ đề: "Tủ lạnh cũ trong nhà thì phải làm sao đây?”
Mạt Mạt nói: "Em định ngày mai bảo người của công ty kéo đến đó, để trong phòng giải khát của công ty, lúc trời nóng có thể uống nước ngọt có gas mát lạnh, cũng có thể ăn uống đồ mát gì đó, cho nên hôm nay chị dâu có việc rồi, phải dọn dẹp tủ lạnh."
Chị dâu Tôn cảm thán: "Mạt Mạt thật sự là một bà chủ tốt."
Mat Mat khẽ cười, quả thực cô là một bà chủ tốt, cô đã nghĩ rồi, bây giờ cứ dùng tủ lạnh cũ trước đã, qua hai năm nữa đến chỗ mới thì tất cả đều là mới.
Ngày thứ ba, Mạt Mạt trở lại công ty, nhận được điện thoại của Tôn Nhuy, Mạt Mạt nhíu mày: "Cô nói Hạ Hạ không thể tham gia quảng cáo hả? Dị ứng ở bệnh viện rồi?"
Tôn Nhuy gật đầu: "Đúng vậy, tôi cũng không nghĩ tới có thể như vậy, thật sự là lo chết tôi rồi, may mà đưa đi sớm, nếu như muộn thì đã bị sốc rồi, làm tôi sợ muốn chết, nếu như thật sự xảy ra tai nạn chết người ở chỗ tôi, tôi sẽ khó thoát khỏi trách nhiệm, bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm công ty đó!"
Mạt Mạt: "Người thì sao, bây giờ không sao chứ!"
Tôn Nhuy thở phào nhẹ nhõm: "Người thì không sao, nhưng không thể quay chụp được nữa, phải nghỉ ngơi quan sát mấy ngày, tôi đã thương lượng với Tào Phi xong rồi, làm sao bây giờ?"
Mạt Mạt: "Cô gọi điện thoại cho tôi không phải là muốn đổi người sao? Đã suy nghĩ xong giải pháp rồi, còn hỏi tôi phải làm sao?"
Tôn Nhuy cười khan một tiếng: "Tôi chỉ là muốn báo với cô một tiếng không phải hay sao?"
Giọng nói của Mạt Mạt bình tĩnh: "Cô không cảm thấy rất trùng hợp à, tôi vừa mới chọn được người, hôm nay đã xảy ra chuyện."
Tôn Nhuy: "Tôi cũng không ngốc, đương nhiên phát hiện ra, cũng đã điều tra trước rồi, nhưng mấy đứa bé khác, bắt đầu từ hôm qua đã không tiếp xúc rồi, một chút manh mối cũng không có, hiện tại tôi cũng cảm thấy là trùng hợp."
Mạt Mạt còn lâu mới tin, làm gì có nhiều sự trùng hợp như vậy, Mạt Mạt nói: "Đừng nghĩ đến việc thay người nữa, những đứa khác đều không được, nếu thực sự không được thì chỉ cần đứa bé trai là được rồi." Mat Mat chọn con gái, cũng là bởi vì con gái có cảm tình, dễ khiến cho người xem nhập cảm xúc, nhưng không có con gái, một đứa bé trai cũng được.
Tôn Nhuy không cam tâm, nhưng cô ta lại phải đi họp: "Như này, trước tiên đừng quyết định øì cả, tôi đi họp trước, chờ đến tối chúng ta từ từ nói chuyện."
Mạt Mạt cảm thấy không có gì có thể nói chuyện, nhưng điện thoại đã cúp rồi.
Mạt Mạt xoa trán, cũng không muốn suy nghĩ gì nữa.
Buổi tối, Mạt Mạt về nhà Tôn Nhuy đã đang đợi rồi, Mạt Mạt nói: "Sao lại chỉ có mình cô đến, Tiểu Khả đâu?"
Tôn Nhuy nói: "Nó xuống xe ở cổng rồi, nhìn thấy bán đào, nên đi mua đào rồi."
Mạt Mạt cười: "Tôi còn chưa hỏi cô, có con gái cảm giác thế nào? Cô và Tiểu Khả sống chung thế nào?”
Tôn Nhuy nghĩ đến con gái, trong lòng rất ấm áp: "Rất tốt, Tiểu Khả là một đứa nhỏ ngoan ngoãn, con bé này biết nấu cơm, bây giờ tôi cũng không ăn cơm ở bên ngoài, đều là con bé này nấu cơm, ăn rất ngon, trong nhà đều là do nó quản lý, gọn gàng ngăn nắp, chủ yếu là trong nhà không còn vắng vẻ nữa, mỗi ngày về nhà đều có nó ở nhà, con bé này, lúc vừa tới vô cùng cẩn thận, bây giờ thì hay rồi, quản đông quản tây, ngay cả tôi cũng quản."
Bạn cần đăng nhập để bình luận