Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1028. Thẩm Khôn 2

Chương 1028. Thẩm Khôn 2Chương 1028. Thẩm Khôn 2
Vương Nhạc đứng thẳng lên: "Không còn cách nào khác, Thẩm Triết trốn tôi, tôi chỉ có thể tìm cô trước."
"Tìm tôi để nghe ngóng anh họ hả? Hỏi chút tình hình của anh họ ở trong nước?"
Vương Nhạc thừa nhận: "Đúng."
Mạt Mạt vô cùng tò mò: "Thứ lỗi cho tôi nhiều chuyện, quan hệ giữa cô và anh họ là như thế nào?"
Vương Nhạc cong khoé mắt: "Chúng ta lên xe rồi nói, người ở chỗ này đều đang nhìn chúng ta đấy."
Mạt Mạt: "Tôi cũng lái xe tới, như này đi, cô đi theo xe của tôi, vê nhà tôi rồi nói?"
Vương Nhạc: "Được."
Mạt Mạt kéo Bàng Linh ngồi lên xe Vương Nhạc, đến chỗ đậu xe rồi, Mạt Mạt đi trước dẫn đường.
Về đến nhà, Mạt Mạt rót cho Vương Nhạc một chén trà: "Trong nhà tôi chỉ có trà."
"Tôi rất thích trà, cảm ơn."
Mạt Mạt ngồi xuống, đổi một tư thế thoải mái hỏi: "Bây giờ không có người, cô có thể nói rồi chứ!"
Vương Nhạc: "Đương nhiên, nhà họ Vương chúng tôi cũng là Hoa kiều, ông nội tôi là bạn của ông cụ Thẩm, hai nhà nói đùa đã định hôn nhân, tôi được coi là vị hôn thê của Thẩm Triết, đương nhiên điều kiện tiên quyết là Thẩm Triết thừa nhận." "Y của cô là, anh họ không thừa nhận?"
Vương Nhạc: "Đúng vậy, anh ấy không thừa nhận, vẫn luôn là tôi đuổi theo anh ấy, theo đuổi đã nhiều năm như vậy rồi."
Mạt Mạt đã hiểu: "Cô học pháp luật, thi nhiều kỳ thi như vậy, thật ra là vì Thẩm Triết hả?"
"Đúng, chính là vì anh ấy, tôi cần người hỗ trợ, lúc vừa bắt đầu biết nhà họ Thẩm muốn để cô thay thế cho Dawes, đừng nói nữa tôi rất đau lòng, nhưng rất dễ nhận thấy, tôi may mắn."
Mạt Mạt thất vọng: "Quả thật là may mắn."
Bây giờ Vương Nhạc cho Mạt Mạt cảm giác không giống như một người phụ nữ mạnh mẽ, ngược lại giống như con nai con mơ màng: "Tôi đã đuổi đến tận trong nước rồi, thế nhưng anh ấy còn trốn tránh tôi, tôi không biết là mình làm có đúng hay không, kiên trì có phải đúng hay không?"
Mạt Mạt cảm thấy, người con gái yêu Thẩm Triết thật đáng thương, Thẩm Triết coi trọng sự nghiệp, với tình cảm thì không nhạy bén, theo đuổi Thẩm Triết, quá mệt mỏi.
Mạt Mạt khích lệ: "Đừng nản chí, anh họ có cảm giác với cô, nếu như không có cảm giác, anh ấy sẽ không tránh, cô thấy tôi nói đúng không? Cô cũng biết anh họ tôi trên thương trường là bạch cốt tinh, nếu như anh ấy không có cảm giác với cô, anh ấy tự nhiên sẽ gặp cô, tôi đoán anh ấy cũng đang xoắn xuýt ấy."
Hai mắt Vương Nhạc đều sáng lên: "Cô nói đúng, nhất định là như vậy, lần này của tôi thật không uổng công."
Vương Nhạc vui vẻ, hỏi tình hình gần đây của Thẩm Triết, nói chuyện với Mạt Mạt một lúc, vui vẻ rời đi.
Mạt Mạt nhìn bóng lưng Vương Nhạc, như này là muốn tóm lấy anh họ đây mà.
Vương Nhạc tới, cuộc sống của Thẩm Triết trở nên bận rộn, lúc qua ngày nghỉ của Mạt Mạt, có thể thấy Vương Nhạc đứng ỳ trong văn phòng của Thẩm Triết, ban đầu anh ấy còn đuổi người, sau này để mặc Vương Nhạc ở đó.
Mạt Mạt là người ngoài cuộc nên tỉnh táo, còn trong cuộc vẫn u mê, Thẩm Triết cũng thích Vương Nhạc, lúc làm việc thỉnh thoảng sẽ ngẩng đầu liếc Vương Nhạc một chút, xác định Vương Nhạc ở bên cạnh, mới tiếp tục cúi đầu làm việc.
Mạt Mạt bật cười, hai người này thật thú vị, Mạt Mạt biết, bây giờ Thẩm Triết hành hạ Vương Nhạc như thế, sau này nhất định sẽ đổi lại.
Bởi vì có Vương Nhạc ở đây, năng lực của cô ấy rất tốt, Mạt Mạt đã học được không ít thứ từ Vương Nhạc.
Thời gian trôi qua rất nhanh, tháng mười một rồi, Thẩm Khôn, ông cậu của Mạt Mạt mới về thủ đô, lúc trở về là muốn gặp mấy người Mạt Mạt và Vân Kiến Vân Bình.
Liên Thanh Bách đang đi học không tới được, bốn người Mạt Mạt đến, đây không phải lần đầu tiên Mat Mạt nhìn thấy Thẩm Khôn, cô đã thấy ảnh chụp của Thẩm Khôn, lúc còn trẻ, bây giờ mặc dù ông ấy đã lớn tuổi, nhưng vẫn rất khoẻ mạnh như cũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận