Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 314. Thích 2

Chương 314. Thích 2Chương 314. Thích 2
Thích 2
Trang Triều Dương phơi xong ga trải giường, anh lấy bát của Mạt Mạt, múc đầy mì rồi ăn. Khi Trang Triều Dương ăn xong, đầu Mat Mat dần dần rũ xuống, cô nằm trên bàn ngủ thiếp đi.
Trang Triều Dương nhẹ nhàng đặt bát đũa xuống, bế Mạt Mạt lên, cũng không dọn bàn nữa, trở về phòng ngủ, kéo chăn lên rồi ôm Mạt Mạt trong lòng ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, khi Mạt Mạt thức dậy, quần áo đã được xếp hết vào tủ, những chiếc hộp được xếp ngay ngắn trên tủ, Mạt Mạt thay quân áo rồi bước ra ngoài.
Liên Thanh Bách đang ngồi ở bàn ăn: "Dậy rồi à, mau ăn cơm đi."
Mạt Mạt ngồi xuống: "Anh Triều Dương đâu ạ?"
"Đang ở trong bếp múc cháo!"
Mạt Mạt đứng dậy: "Em đi giúp anh ấy."
Liên Thanh Bách kéo em gái của mình: "Để cậu ấy làm đi, em đừng quan tâm."
Trang Triều Dương đen mặt đi ra, anh vợ thật sự không có mắt nhìn tình hình, năm giờ sáng ngày tân hôn đã tới gõ cửa, chắc chắn là Liên Thanh Bách cố ý.
Liên Thanh Bách hừ một tiếng, anh ấy cố ý đấy, ai bảo thẳng cha này quá nóng vội. Mat Mat ngáp, mặc kệ chuyện của anh trai và Trang Triều Dương, cô nhanh chóng ăn no.
Ba người ăn sáng rồi cùng nhau trở về Dương Thành, một ngày chạy tới chạy lui ba lần mới thu dọn hết đồ đạc trở về, chuyến cuối đến quân đội đã là năm giờ chiều.
Nhà của Triệu Tuệ chưa dọn dẹp xong, cô ấy chăm con nên thực sự rất bất tiện. Cuối cùng Triệu Tuệ chỉ có thể đưa con đến ở chỗ Mạt Mạt, Trang Triều Dương và Liên Thanh Bách đi dọn dẹp nhà cửa trước, dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ để ngày mai chuyển vào.
Trang Triều Dương cứ đen mặt, bất cứ ai nhìn thấy đều biết anh không vui. Anh có thể vui mới là lạ, vào đêm tân hôn ngày thứ hai lại ở cùng anh vợ, đúng là không còn gì hơn.
Liên Thanh Bách cũng không vui, anh ấy còn muốn ôm vợ col
Bên Mạt Mạt, đứa trẻ đã ngủ say, Triệu Tuệ giúp Mạt Mạt sắp xếp từng thứ một, bận rộn đến tám giờ tối mới thu dọn đồ đạc xong.
Triệu Tuệ mệt mỏi ngồi ở trên ghế: "Chuyển nhà thật là mệt."
Mạt Mạt lau mồ hôi: "Chẳng thế à, em không muốn chuyển nhà nữa."
Triệu Tuệ đột nhiên đứng lên: "Chờ một chút, chị đi lấy quà cưới cho em."
Mạt Mạt nhận lấy chiếc hộp mà Triệu Tuệ đưa cho, ngạc nhiên mừng rỡ nói: "Radio? Cái này đắt quá”
Triệu Tuệ nói: "Chị và anh em biết em thích nghe tin tức nên anh chị chuẩn bị cái này, em có thích không?"
Mạt Mạt đầu: "Thích lắm luôn, em muốn mua một cái mà tiếc là không có phiếu, chị lấy phiếu ở đâu vậy?”
Triệu Tuệ: "Anh trai em kiếm được."
Mạt Mạt vui mừng khôn xiết: "Cảm ơn chị dâu."
Buổi tối chị dâu em chồng dùng bữa đơn giản. Sáng hôm sau Trang Triều Dương và anh trai trở về, buổi sáng Mạt Mạt nấu cháo. Sau khi ăn sáng xong Liên Thanh Bách ôm con, Triệu Tuệ xách túi, hai người vừa bước ra khỏi cửa thì vang lên tiếng đóng cửa cái rầm.
Triệu Tuệ không nhịn được cười lớn: "Anh không thấy đấy thôi, khi anh bảo em ở lại thêm vài ngày, khuôn mặt của Trang Triều Dương đen đến mức đáng sợ."
Liên Thanh Bách nhếch miệng cười: "Anh đương nhiên thấy, anh cố ý đấy."
Trong nhà, Mạt Mạt được bế lên giường, Trang Triều Dương kéo rèm, động tác cực nhanh, trong nháy mắt anh đã cởi quần áo của mình, nhảy lên giường đè lên người Mạt Mạt.
Mạt Mạt: "Đồng chí Trang Triều Dương à, đang là buổi sáng đấy!" Trang Triêu Dương hôn lên tai Mat Mạt: "Ngoan, nhắm mắt lại sẽ không thấy nữa, vậy là trời tối rồi."
Mat Mạt: "...
Nhưng đúng lúc này có tiếng gõ cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận