Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 995. Tính văn nghệ 1

Chương 995. Tính văn nghệ 1Chương 995. Tính văn nghệ 1
Thứ bảy Trang Triều Dương trở về, ngày hôm đó Mạt Mạt quá mệt mỏi, thứ bảy không đi kiểm tra, chủ nhật mới đi, đến thẳng bệnh viện trung tâm.
Mạt Mạt đến tương đối sớm, phía trước không có mấy người, Mạt Mạt làm kiểm tra xong rất nhanh, đã chẩn đoán chính xác, mang thai hơn nửa tháng rồi.
Trang Triều Dương cẩn thận che chở Mạt Mạt đi ra, cô vuốt ve tay Trang Triều Dương: "Không cần cẩn thận như vậy, bây giờ mới nửa tháng, anh cũng đã làm cha hai đứa nhỏ rồi, bình tĩnh!"
Trang Triều Dương trêu chọc: "Như anh đây đã tính là già rồi hay chưa?"
Mat Mạt: "..."
Trang Triều Dương cười ha ha: "Anh chỉ đùa chút thôi, anh vẫn còn trẻ!"
Mat Mạt nhìn Trang Trieu Dương, bản thân cô đã sắp 30 rồi, Trang Triều Dương còn lớn hơn so với cô 9 tuổi, mặc dù anh còn rất cường tráng, nhưng cũng sắp 40 rồi, đối với rất nhiều chuyện tâm thái đã thay đổi.
Lúc có đứa con đầu tiên, Trang Triều Dương kích động, bởi vì anh sắp làm cha rồi, lần đầu làm cha, lúc có đứa con thứ hai Trang Triều Dương mừng rỡ, con cái càng nhiều càng tốt, nhưng bây giờ, biết rõ đây là đứa con cuối cùng, Trang Triều Dương tràn đầy chờ mong, chờ mong sinh mệnh bé nhỏ này đến.
Mạt Mạt và Trang Triều Dương đi ra khỏi khoa phụ sán, trong tay anh cầm một tờ đơn vẫn luôn cười ngây ngô, đi bên cạnh Mạt Mạt, giúp Mạt Mạt tránh khỏi người khác.
Trang Triều Dương lẩm bẩm: "Vợ ơi, em muốn ăn cái gì? Hôm nay anh ở nhà, bồi dưỡng cho em, anh đi xuống thôn mua mấy con gà mái về, vợ ơi, lần này em không thích ăn cái gì?"
Mạt Mạt nhớ lại những thứ lần này mình không thích: "Bẩn, chỉ cần là bẩn thì sẽ không thích, mùi vị quá nồng cũng không được, thối cũng không thích."
Ánh mắt Trang Triều Dương nhìn bụng dưới của vợ, cả đường đi anh đều lẩm bẩm, hoàn toàn không chú ý tới Chu Tiếu ở cách đó không xa.
Mẹ Chu Tiếu nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc của Trang Triều Dương và Mạt Mạt, giận dữ nói: "Lúc trước mẹ đã nói bảo con tìm người đàng hoàng rồi, con không nghe, nếu lúc trước con nghe lời mẹ, thì việc gì mà phải trải qua cuộc sống như thế này?"
Chu Tiếu hoàn toàn không nghe thấy mẹ đang nói gì, trong đầu cô ta chỉ có một câu, Liên Mạt Mạt đang mang thai?
Chu Tiếu siết chặt tay, vì sao cô ta cầu mà không được? Cô ta chỉ muốn một đứa bé mà khó khăn như thế sao? Liên Mạt Mạt đã có hai đứa rồi, dựa vào cái gì mà Liên Mạt Mạt lại mang thai nữa?
Mẹ Chu kéo con gái: "Đừng đứng đó ngây ngốc nữa, đi nhanh lên, thân thể của con cần điều trị, chữa trị khỏi mới có thể mang thai."
Chu Tiếu cúi đầu: "Mẹ, đây là vấn đề ở trên người Hướng Hoa, con chữa khỏi thì có ích lợi gì?"
Mẹ Chu sốt ruột: "Mẹ cũng biết rõ, nhưng con chữa trị khỏi rồi, hai đứa ở chung phòng mới có thể mang thai, nếu không cứ lừa dối như thế, sớm muộn cũng bị phát hiện."
Chu Tiếu mím môi: "Quả thực lừa dối như vậy không phải cách."
Mẹ Chu thấy con gái đảo mắt, trong lòng nảy lên: "Không phải là con lại có chủ ý gì đấy chứ, con gái à, nghe mẹ một câu, nếu con còn muốn chung sống với Hướng Hoa thì thành thật một chút, bây giờ Ngô Tiểu Điệp đã được đưa về quê nhà rồi, con vẫn nên thành thật một chút đi!"
Chu Tiếu không đáp lại lời của mẹ, quay người lên lầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận