Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 78. Lại có thư của Hướng Triều Dương! 2

Chương 78. Lại có thư của Hướng Triều Dương! 2Chương 78. Lại có thư của Hướng Triều Dương! 2
Mạt Mạt mặt không đổi sắc, Liên Thu Hoa theo bản năng lui về phía sau một bước: "Mày muốn làm øì, tao nói cho mày biết, nơi này chính là đường cái đấy."
Mạt Mạt cười nhạo: "Thì ra chị còn có lúc biết sợ nữa à?”
"Thật buồn cười, tao mà lại sợ mày sao, đừng có nằm mơ nữa."
"Ôi, tại sao không giả vờ nữa thế?"
"Liên Mạt Mạt, mày đừng có khinh người quá đáng, chúng ta cứ chờ đó mà xem."
Mạt Mạt cười lạnh: "Liên Thu Hoa, vốn dĩ chị vẫn luôn nhắm vào tôi mà, tại sao lại không biết xấu hổ nói là tôi khinh người quá đáng thế? Chị nói lời này chị không thấy đuối lý sao? À, cũng đúng, vốn dĩ chị đâu có chút lý nào đâu."
Khuôn mặt Liên Thu Hoa vặn vẹo. Tại sao cô ta lại nhắm vào Liên Mạt Mạt? Bởi vì ghen tị, bởi vì oán hận, dựa vào cái gì mà đều là cô nương Liên gia cả, thế mà chênh lệch giữa cô ta và Liên Mạt Mạt lại lớn như vậy, không công bằng.
Cặp song sinh ngăn cản Liên Thu Hoa, chỉ cần Liên Thu Hoa làm ra động tác quá khích nào thì lập tức có thể chế phục.
Liên Thu Hoa hiểu rõ đạo lý hảo hán không chịu thiệt thòi trước mắt nhất, xoay người muốn đi, cặp song sinh lập tức ngăn cản, Liên Thu Hoa tức giận nói: "Chúng mày tránh ra ngay."
Mạt Mạt đi tới trước mặt Liên Thu Hoa: "Sổ sách còn chưa tính rõ ràng đâu, sao lại đi vội vàng vậy chứ?"
Trong lòng Liên Thu Hoa run lên: "Tính toán sổ sách cái gì? Liên Mạt Mạt, mày đừng ỷ vào nhiều người mà bắt nạt người khác."
"A, tính sổ gì thì chị là người rõ ràng nhất. Chị có ý đồ gì chẳng lẽ tôi còn không rõ sao? Tôi nói cho chị biết, nếu để tôi nghe được một chút tin tức không tốt nào về mẹ tôi, tôi cũng làm cho chị không được dễ chịu đâu. Cái chuyện từ không thành có không phải chỉ một mình chị biết cách làm, tôi cũng biết, còn không phải chỉ là chuyện môi trên chạm môi dưới thôi sao?"
Đồng tử Liên Thu Hoa khe co rụt lại, cô ta có cảm giác mình ở trong mắt Liên Mạt Mạt, giống như bị lột sạch sẽ, không có bất kỳ một bí mật gì.
Mạt Mạt nắm cằm Liên Thu Hoa, ép buộc Liên Thu Hoa nhìn thẳng vào cô: "Nếu tôi có thể để cho chị ở trong thành phố thì tôi cũng có thể làm cho chị trở về, đừng tưởng rằng tôi đang hù dọa chị. Chị nói rằng chị mất việc sao, tôi sẽ trở về nói với ông nội, với chú út, đều bởi vì chị mà chúng tôi không giúp đỡ øì ở quê được. Chị nói xem, liệu đến lúc đó chị còn có ngày lành nữa không?"
Liên Thu Hoa không khỏi run lên. Đúng như lời Liên Mat Mạt nói, ông nội rất ghét cô ta, mà cha cô ta sẽ gả cô ta cho một người đàn ông góa vợ nào đó lấy tiền, vậy nên liền hét lên: "Bác ơi, sẽ không ai nghe lời bác cả đâu, bác đừng hòng hù dọa cháu."
Mạt Mạt khinh miệt buông cằm cô ta ra: "Chị thật sự cho rằng mấy mánh khóe nho nhỏ của chị là cha tôi không nhìn ra sao? Tôi nói cho chị biết, tất cả mấy thủ đoạn của chị, ông ấy đều hiểu rõ hết. Chỉ là nể tình chị là cháu gái của ông ấy nên đem lửa đều phát lên trên người chú út mà thôi. Chẳng lẽ chị thật sự cho rằng chị mới là người thông minh, nói người khác đều là kẻ ngốc sao? Kỳ thật chị mới chính là một tên hề nhảy nhót đấy."
Liên Thu Hoa mở to hai mắt, trái tim đập thình thịch, hoảng hốt, đẩy mạnh Liên Thanh Nghĩa ra rồi bỏ chạy.
Cặp song sinh muốn đi bắt cô lại lại, Mạt Mạt lại gọi hai đứa lại: "Trên đường cái, hai đứa thật sự cho rằng có thể đánh được cô ta sao? Không sợ bị cảnh sát bắt đi giáo dục à. Chị nói này, hai đứa thật ngốc đấy, tại sao lại đứng ngay trên đường cái thế hả? Nhớ rõ, lần sau phải tìm một con hẻm nào đó không có người, muốn đánh thế nào thì đánh, còn không có ai quản nữa."
Cặp song sinh lặng lẽ lùi lại một bước, chị gái càng ngày càng bạo lực rồi.
Mat Mạt vươn tay ra, Liên Thanh Nhân không hiểu gì cả: "Chị, chị làm gì vậy?"
"Thằng nhóc thúi, vừa rồi chỉ là kế tạm thời thôi, bây giờ thì trả lại tiên cho chị ngay."
Liên Thanh Nhân ôm túi, cực kỳ không muốn giao ra. Nhưng bàn tay Mạt Mạt chờ sẵn trước mặt, chỉ có thể chậm rì rì lấy tiền cùng phiếu lương thực trong túi ra.
Mạt Mạt quơ quơ phiếu lương thực và tiền: "Bây giờ chúng ta về nhà cũng không có gì để ăn hết, đi, chị dẫn hai đứa đến quán ăn quốc doanh ăn cơm."
Cặp song sinh reo hò: "Oa, tuyệt quá đi."
Mạt Mạt dẫn cặp song sinh đến quán ăn quốc doanh ăn bánh bao thịt, khoai tây thái sợi, còn có canh trứng gà, tổng cộng tốn hai đồng năm hào, phiếu lương thực một cân rưỡi.
Lúc bọn họ về đến nhà, người nhà Triệu Tuệ đã đi rồi, cha cô đang uống trà, mẹ cô đang dọn đẹp, còn anh cả có lẽ là đang đi hẹn hò rồi.
Điền Tình thấy con gái trở về, vội vàng đi ra nói: "Vừa rồi người đưa thư đưa tới cho con một lá thư, cũng không biết là của ai nữa, đang để ở trong phòng con đấy."
Mạt Mạt có hơi chột dạ: "Có thể là cô giáo Bàng gửi tới."
Điền Tình cười: "Mẹ cũng đoán vậy đấy, con mau vào xem đi."
Bước chân Mat Mạt có chút lộn xộn, trực giác nói cho cô biết, người gửi là Hướng Triều Dương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận