Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 69. Đây là được ở cùng với nhau sao? 1

Chương 69. Đây là được ở cùng với nhau sao? 1Chương 69. Đây là được ở cùng với nhau sao? 1
Đây là được ở cùng với nhau sao? 1
Hướng Triều Dương: "Hướng Hoa?"
Hướng Hoa nhìn thấy Mạt Mạt, đột nhiên nở nụ cười: "Tôi đang chờ Mạt Mạt đấy. Anh không biết đâu, tôi đang theo đuổi Mạt Mạt, cha chúng ta cũng ủng hộ rồi. Đợi khi nào bọn tôi kết hôn, nhất định sẽ mời anh uống rượu."
Hướng Triều Dương đứng bên cạnh Mạt Mạt, vẻ mặt châm chọc nhìn Hướng Hoa tự biên tự diễn.
Mat Mat lại nổi giận: "Thay Hướng, làm người phải biết tự giữ mặt mũi cho mình, anh không biết xấu hổ như thế thì làm sao dạy bảo được ai nữa, trường học có biết anh thế này không?"
Mặt Hướng Hoa hết xanh lại tím, sao anh ta lại quên Liên Mạt Mạt cũng không phải là người hiền lành gì chứ?
Cặp song sinh làm càn cười ha ha, chị gái quá mạnh mẽ, lời này so với nắm đấm có tác dụng hơn nhiều, đâm thẳng vào tim luôn.
Hướng Hoa làm sao chịu mất mặt trước mặt Hướng Triều Dương được, dùng vẻ mặt thâm tình nhìn chăm chú vào Mạt Mạt: "Tôi thật sự thích em mà, tôi nghiêm túc muốn cùng em học tập cùng tiến bộ. Tôi biết em có định kiến với tôi, nhưng tôi tin tưởng thời gian sẽ chứng minh tất cả." Mat Mat:
Hướng Hoa liếc mắt thấy khuôn mặt Hướng Triều Dương tối sầm, trong lòng vô cùng sảng khoái, tiếp tục cố gắng nói: "Mạt Mạt, không phải em sợ thầy giáo học sinh yêu nhau không được chấp nhận sao? Tôi có thể từ bỏ không làm giáo viên nữa."
Khuôn mặt Mạt Mạt căng lại, Hướng Hoa căn bản không hề yêu cô, anh ta chỉ là chinh phục cô mà thôi. Nhìn thấy Hướng Hoa lộ ra vẻ điên cuồng như vậy, tại sao tay cô lại ngứa ngáy muốn đánh người rồi?
Hướng Triều Dương rốt cục nhịn không được nữa, xách cổ áo Hướng Hoa lên rồi nói: "Mấy đứa về nhà trước đi, trưa nay anh không về đâu."
Cặp song sinh đuổi theo: "Anh Triều Dương, nhất định anh phải dạy bảo anh ta thật kỹ đấy, đừng để anh ta quấn lấy chị em nữa."
"Cứ giao cho anh, về nhà đi!"
Hướng Hoa bị Hướng Triều Dương xách cổ lên, khuôn mặt trắng nõn trở thành mặt Quan Công. Thấy mấy người Mat Mạt đi xa liên tức giận muốn chết, hai tay đưa lên, dùng sức túm lấy quần áo: "Anh buông tay, anh buông tay ngay cho tôi.”
Hướng Triều Dương ngại phiền phức, trực tiếp gõ cho Hướng Hoa ngất xỉu. Nắm đấm không hề khách khí chút nào, trực tiếp chào hỏi Hướng Hoa. Dám đào góc tường của anh, quả thật bản lĩnh cũng lớn đấy! Nắm tay vung xuống dùng hết sức, Hướng Hoa đau đến không chịu nổi.
Nhà chủ nhiệm Hướng là ở đại viện của bệnh viện. Một căn một phòng, rộng hơn năm mươi mét vuông. Phòng khách được ngăn cách tạo thêm một gian phòng nữa để cho Hướng Hoa cùng và con gái nhỏ Hướng Nhụy Ở.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Ngô Mẫn cho rằng con trai đã trở về liền vội vàng ra mở cửa. Hướng Hoa ngã thẳng vào người bà ta: "A, Hướng Triều Dương, cậu làm gì con trai tôi vậy hả?"
Hướng Triều Dương lạnh lùng nhìn thoáng qua, ánh mắt nhìn thẳng về phía chủ nhiệm Hướng đang ngồi trước bàn ăn.
Chủ nhiệm Hướng nhìn thấy con trai lớn, nửa ngày vẫn chưa hoàn hồn, hỏi khô khốc: "Sao con lại vê đây?"
Ngô Mẫn khóc lóc: "Ông Hướng, ông mau nhìn con trai ông xem này, thằng bé bị làm sao vậy?"
Chủ nhiệm Hướng lúc này mới chú ý tới đứa con trai út, cũng không để ý đến Hướng Triêu Dương nữa, vội vàng xô ghế ra rồi đỡ đứa con trai út lên kiểm tra: "Không có việc gì đâu, chỉ là ngất xỉu thôi."
Ngô Mẫn ôm đầu con trai mình, vừa khóc vừa tức giận đến không thở nổi: "Hướng Triều Dương, nếu cậu có oán có thù gì thì cứ hướng về phía tôi, đừng có làm liên lụy đến Tiểu Hoa. Thằng bé là em trai của cậu đấy!"
Chủ nhiệm Hướng cau mày: "Là con đánh Tiểu Hoa ngất xỉu à?"
Hướng Triều Dương trào phúng nhìn Ngô Mẫn diễn kịch, hào phóng thừa nhận: "Phải, là con." Trong lòng chủ nhiệm Hướng cực kỳ tức giận, con trai lớn mỗi lần làm chuyện gì đều làm ông ta không thoải mái: "Mày là đồ nghịch tử, có phải mày muốn làm cha mày tức chết thì mới hả giận không?"
"Chủ nhiệm Hướng, cha suy nghĩ nhiều rồi. Không phải con giận cha nên mới về đâu, nghe nói cha ủng hộ con trai cha theo đuổi bạn học nữ à?”
Ngô Mẫn vừa nghe liền hiểu, cắn răng: "Cậu vì một người ngoài mà ra tay với em trai mình, sao cậu lại tàn nhẫn đến như vậy chứ?"
Chủ nhiệm Hướng phản ứng lại: "Con là vì Liên Mạt Mạt sao? Sao con lại biết Liên Mạt Mạt?"
"Làm sao con quen biết cô ấy thì không cần cha quan tâm, cha quan tâm con trai cha cho tốt là được rồi. Hôm nay chỉ là dạy dỗ nho nhỏ vậy thôi, nếu nó còn dám dây dưa nữa, đừng trách con không khách khí.”
"À đúng rồi, chủ nhiệm Hướng, tại sao cha bị giáng thành chủ nhiệm chắc là cha vẫn chưa quên phải không? Chẳng lẽ bây giờ chủ nhiệm Hướng lại muốn thành một bác sĩ bình thường à?"
Chủ nhiệm Hướng tức đến run rẩy. Ông ta bị giáng xuống làm chủ nhiệm còn bởi vì sao chứ? Là vì cấp trên muốn lay lòng con gái của ông ta nên lén đâm cho ông ta một dao, đây vẫn luôn là cái gai trong lòng ông ta: "Đồ nghịch tử, mày cút ngay cho tao, cút ngay cho tao."
Bạn cần đăng nhập để bình luận