Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 444. Thay đổi 2

Chương 444. Thay đổi 2Chương 444. Thay đổi 2
Thay đổi 2
Mạt Mạt bị Tề Hồng lắc làm chóng cả mặt: "Được rồi, được rồi, đừng lắc nữa, chỉ cần Triệu Hiên tự mình nói ra thì tôi sẽ đồng ý."
"Mạt Mạt, cô thật tốt bụng."
Sau khi tuyết ở bên chỗ Mạt Mạt đã được dọn xong, Cảnh Tinh Tinh và Hà Liễu đi tới, Hà Liễu nói trước: "Tôi đến đây để xin lỗi Mạt Mạt."
Mạt Mạt và Tề Hồng nhìn nhau, Hà Liễu đang giở trò gì đây?
Hà Liễu biết rằng nếu mình không nói lý do thì Liên Mạt Mạt sẽ không trả lời mình, nên cô ta nói tiếp: "Mạt Mạt, tôi không nên thích anh trai của cô, tôi sai vì đã gây rắc rối cho gia đình cô. Sau này tôi nhất định sẽ tránh xa Liên Thanh Bách, tuyệt đối sẽ không quấy rầy Liên Thanh Bách nữa."
Mạt Mạt có chút sững sờ, trước sau thay đổi quá nhanh, mới ra ngoài biểu diễn một lần mà thế quái nào Hà Liễu đã đổi ý rồi?
Tề Hồng cau mày: "Cô lại muốn giở trò gì mới?"
Hà Liễu cười nói: "Tôi biết các cô không tin tôi, các cô xem hành động là được, tôi chỉ hy vọng từ nay về sau chúng ta nước sông không phạm nước giếng. Chúng tôi đi trước đây."
Tê Hồng kéo Mạt Mạt, nhìn hai người đã đi xa: "Lời bọn họ nói đáng tin không?" Mat Mat cau mày: "Hà Liêu không nói dối, tại sao mới đi ra ngoài có một chuyến mà đã thay đổi quyết định rồi? Sự thay đổi này quá lớn."
Tê Hồng đoán: "Không phải vì ông Miêu đi nên không còn vừa mắt anh cô đấy chứ!"
"Không đâu, chỉ cần ông ngoại còn sống thì quan hệ và ảnh hưởng của ông ngoại vẫn còn. Tương lai của anh trai xán lạn, Hà Liễu cũng không phải người thiển cận, rốt cuộc là vì sao chứ?"
"Không cần biết cô ta là vì sao, không nhớ thương anh trai cô là tốt rồi."
Mạt Mạt cười: "Cô nói đúng, gia đình anh trai ổn định là chuyện tốt."
Cảnh Tinh Tinh đi ra xa mới lên tiếng: "Bọn họ thật sự sẽ bỏ qua sao? Bọn họ thật sự sẽ không làm hỏng việc tốt của em chứ?"
Hà Liễu tự tin nói: "Liên Mạt Mạt không phải là người tọc mạch, cô ta sẽ không nói quá nhiều về những chuyện không liên quan đến mình."
"Em hiểu rõ cô ta đấy!"
"Em đương nhiên phải hiểu rõ cô ta, vì đánh bại cô ta nên em đã nghiên cứu cô ta rất lâu. Đáng tiếc, em phải thừa nhận rằng cô ta rất khó đối phó, nếu như cô ta dễ đối phó thì chị cho rằng em sẽ từ bỏ Liên Thanh Bách à?”"
Cảnh Tinh Tinh cười xùy: "Cho dù không có Liên Mạt Mạt thì em cũng không chỉnh phục được Liên Thanh Bách đâu, Liên Thanh Bách không phải là người đơn giản."
Hà Liễu cười lạnh: "Không cần chị nhắc nhở em."
Cảnh Tinh Tinh bĩu môi, Hà Liễu nói nghe cũng hay đấy, còn chẳng phải anh chị em nhà họ Liên đều không dễ chọc à. Lần trước chịu tổn thất lớn, sợ là chịu không nổi nên đành phải bỏ cuộc. Nhưng lần này vận may của Hà Liễu tốt đấy, thật đáng ghen tị.
Bên này Mạt Mạt cầm xẻng đi lên lầu, vừa mới đi lên lầu, cửa nhà Tôn Tiểu Mi mở ra, Tôn Tiểu Mi ho khan một tiếng: "Quét tuyết xong rồi à?"
"Ừ, cô bị cảm à?"
Tôn Tiểu Mi ho khan: "Ừm, tối hôm qua bị cảm."
Mạt Mạt hỏi: "Nhà cô có thuốc cảm không?"
"Không có, khụ."
Mạt Mạt cau mày: "Đợi tôi một lát."
Mạt Mạt nói xong lập tức đi lên lầu, sau đó nhanh chóng cầm thuốc cảm đi xuống, đưa thuốc cảm cho Tôn Tiểu Mi: "Mỗi ngày uống ba lần, uống thêm nước ấm, cô mau trở về nằm đi!"
Tôn Tiểu Mi nắm chặt thuốc cảm, không biết là vì cảm lạnh hay vì chuyện khác mà giọng mũi rất nặng: "Cám ơn!”
"Không cần cảm ơn đâu, chúng ta là hàng xóm, tôi đi về trước đây."
"ừ"
Buổi trưa Trang Triều Dương trở về, Mạt Mạt nhìn mặt Trang Triều Dương thấy sắc mặt anh hơi khó coi: "Đoàn trưởng mới làm khó anh à?”
"Không, Đổng Hàng là đoàn trưởng mới."
Mạt Mạt mỉm cười, khó trách Trang Triều Dương xụ mặt: "Đổng Hàng đến rồi à, người nhà anh ấy thì sao? Y Y đâu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận