Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1559. -

Chương 1559. -Chương 1559. -
Mat Mat thật sự không quen thuộc với Kỳ Phi, nhà họ Kỳ chia cắt, Kỳ Phi ra khỏi công ty, đã gặp qua vài lần trong tiệc rượu, Kỳ Phi này, cho Mạt Mạt cảm giác rất là chỉ vì cái trước mắt, lại xem xét ánh mắt của Kỳ Phi, Mạt Mạt đã hiểu, cái này ấy à, đoán là vừa ý Tùng Nhân.
Nói thật, con người rất dễ dàng sinh ra thành kiến, Mạt Mạt cũng không phải ngoại lệ, có Kỳ Kỳ là ví dụ, Mạt Mạt thực sự không thích cô gái nhà họ Kỳ.
Trong mắt Mạt Mạt tràn đầy sự xa cách, nhàn nhạt gật đầu: "Ừm."
Kỳ Phi liếc mắt con ngươi rất linh hoạt, vẫn luôn đang chuyển động, tất cả đều là tâm tư nhỏ, vị trí của Kỳ Phi ở ngay sát Mạt Mạt, chỉ cách một lối đi nhỏ, Kỳ Phi ngồi xuống hoàn toàn không quan tâm Mạt Mạt lạnh lùng: "Ha ha, tôi nghe nói con trai của cô là trạng nguyên, vẫn muốn đến nhà, nhưng lại ngại, không nghĩ rằng hôm nay gặp được."
Mạt Mạt không ngoài ý muốn Kỳ Phi biết tin tức vê Tùng Nhân, mặc dù ảnh chụp của Tùng Nhân không trèo lên mặt báo, nhưng những người đã từng quen biết với Mạt Mạt thì không xa lạ gì với Tùng Nhân, những người này có nơi phát ra tin tức của mình.
Kỳ thật Mạt Mạt làm bà chủ thuận buồm xuôi gió, một mặt có nguyên nhân từ nhà họ Thẩm, một mặt khác rất lớn vẫn là bắt nguồn từ Trang Triều Dương, đương nhiên cũng có nguyên nhân từ nhà ho Khanu.
Mạt Mạt là con gái nuôi của Khâu Văn Trạch, trên thương trường ở thành phố Z Thị này đã không phải là bí mật.
Mạt Mạt nhìn Tùng Nhân ở phía trước vẫn luôn lạnh mặt, lại nhìn cô gái vẫn luôn hỏi Tùng Nhân, Mạt Mạt rất muốn đổi chỗ ngồi với cậu bé, nhưng suy nghĩ này rất nhanh đã bỏ đi.
Tùng Nhân có dáng dấp tốt, gia thế tốt, các phương diện điều kiện đều tốt, sớm muộn gì cũng phải đối mặt với sự truy đuổi của các cô gái, cô làm mẹ có thể cản một lần, không thể tất cả đều thay Tùng Nhân ngăn cản, việc này vẫn là phải dựa vào bản thân Tùng Nhân.
Mạt Mạt nhìn cô gái, Kỳ Phi vội vàng gọi con gái mình: "Tuyết Oánh, tới gặp gỡ dì Liên."
Kỳ Tuyết Oánh vội vàng quay đầu, vô cùng xấu hổ khe cười: "Cháu chào dì Liên."
Mạt Mạt rất chướng mắt với Kỳ Phi luồn cúi, nhưng cô gái vừa rồi cô vẫn luôn để ý, trong mắt không có nhiều toan tính như vậy, một cô gái rất hoạt bát, Mạt Mạt cho rằng là vì có giáo dưỡng, cũng không cau có, nhưng giọng điệu rất lạnh nhạt.
Kỳ Tuyết Oánh nhìn về phía Kỳ Phi, anh ta khoát tay, Tùng Nhân quay đầu nhìn mẹ, hai mẹ con liếc nhau, đã biết đối phương nghĩ gì, Tùng Nhân quay đầu lại, cầm giấy báo trùm lên trên đầu, giả vờ ngủ.
Mạt Mạt im lặng nhìn Tùng Nhân, thằng nhóc này thật nhanh trí. Kỳ Phi tự biết có tính toán cũng không thể quá sốt ruột, lại hàn huyên thêm vài câu, cũng không nói nữa.
Trong đầu Kỳ Phi từng dòng suy nghĩ đang chuyển động, không chỉ coi trọng nhà Liên Mạt Mạt, cũng muốn thông qua đó trở thành thân thích khiến cho Kỳ Dung giơ cao đánh khe, anh ta là nhị phòng, so ra thì kém với đại phòng, mặc dù Kỳ Dung không tự mình ra tay nhằm vào anh ta, nhưng chuyện làm ăn mà anh ta được chia cũng không nóng không lạnh, anh ta muốn tìm được cửa đột phá sớm một chút.
Hiện tại cửa đột phá chính là con trai cả của Liên Mạt Mạt.
Sau khi máy bay cất cánh, bên tai Mạt Mạt đã yên tĩnh, mãi cho đến sân bay, Kỳ Phi cũng không mở miệng.
Kỳ Phi cũng không cần mở miệng, đối với Liên Mạt Mạt, anh ta có hiểu biết, vì để giữ lại chút ấn tượng tốt, dẫn thẳng con gái đi.
Tùng Nhân thấy người đi rồi, thở ra một hơi, Mạt Mạt bật cười: "Cô bé kia rất đáng sợ à?"
Tùng Nhân: "Ở trường cũng có bạn nữ thích con, nhưng không có ai giống như cô gái này, mặc kệ con có ngủ hay không, cứ chít chít không ngừng, lỗ tai con đều sắp điếc rồi."
Mạt Mạt nhíu mày: "Ai u, xem ra con còn rất được hoan nghênh đấy!"
Tùng Nhân cười hì hì, sau đó nghiêm mặt: "Mẹ, mẹ trở ve cũng đừng nói với Tâm Bảo, con không muốn bị Tâm Bảo hiểu lầm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận