Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1347. Giải hận 1

Chương 1347. Giải hận 1Chương 1347. Giải hận 1
Buổi tối, Mạt Mạt và Trang Triều Lộ nói chuyện điện thoại di động, Trang Triều Lộ cười nhạo: "Nhà họ Kỳ thật sự là không an phận, thành thật quay về làm một chút mua bán, nhất định cứ phải lăn qua lăn lại, em hãy cứ chờ mà xem, chờ việc này xuất hiện, nhất định sẽ có người theo dõi ông ta, thật sự cho rằng là chuyện tốt al"
Mạt Mạt nghe ra trong lời nói của Trang Triều Lộ có hàm ý: "Chị cả, có phải chị biết thông tin gì hay không?"
Trang Triều Lộ nói: "Thật sự là có chút, lúc trước hai người các em không hỏi, chị cũng chưa nói, lần này cũng đề cập với nhắc nhở em, chỉ cần cách xa những thứ có quan hệ với Hướng Hoa là được rồi."
Mạt Mạt: "Từ trước tới nay chúng em chưa từng tham gia vào."
Trang Triều Lộ đương nhiên biết, em trai và em dâu biết nhìn xa, cuối cùng cũng không nhiều lời, chỉ trầm lặng nói: "Những người này, đều cho là đã giấu diếm thật tốt, thật ra bọn họ mới là ngốc."
Câu này chứa một lượng tin tức lớn, đầu óc Mạt Mạt xoay chuyển thật nhanh, giật mình, cũng phải, lúc mới bắt đầu Hướng Hoa khác thường không có ai chú ý, bởi vì chơi đùa nhỏ, phần lớn đều là dân sinh, có thể đã vượt qua phạm vi địa vị.
Hơn nữa Hướng Hoa cũng không giấu diem sự khác thường của mình, lại tập hợp nhiều người có năng lực như vậy, được rôi, bóng đèn nhỏ ban đầu cũng thành đèn pha rồi, như này đã đủ sáng, không bị người nhìn chằm chằm thì không nói được.
Mạt Mạt run lên, những người này trước mắt đều vì phát triển kinh tế mà làm cống hiến, ngoại trừ Phạm Đông cũng không có ai làm ra chuyện dơ bẩn, cho nên tất cả mọi người đều rất tốt, nhưng một khi làm ra chuyện khác người, vậy thì xong rồi.
Trang Triều Lộ thấy Mat Mạt nghĩ thấurồi, cười nói: "Được rồi, những chuyện này không liên quan gì đến chúng ta, chúng ta tự lo cuộc đời của mình là được."
Mạt Mạt gật đầu: "Chúng em biết rồi."
Mạt Mạt đi làm, Thẩm Triết nói với Mạt Mạt một tiếng, qua mấy ngày nữa sẽ cho ông cụ nhà họ Kỳ câu trả lời chắc chắn, trả lời chắc chắn quá sớm, ông cụ nhà họ Kỳ sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy, dùng một tuần, giống như đã nghĩ sâu tính kỹ rồi, ông cụ nhà họ Kỳ cũng sẽ không dây dưa nữa.
Mạt Mạt làm việc một ngày, sắp tan làm thì Phạm Đông gây ra động tĩnh, anh ta cũng điên rồi, anh ta chỉ sợ phải chia nhỏ lợi ích một lần nữa, không muốn vô duyên vô cớ chia đất ra, đành phải kiên quyết đổi toàn bộ thành tiên mặt, đồ trong tay cũng bị mất, anh ta cũng có thể kéo dài một hơi thở, hiện tại anh ta cần chuyên tâm đấu với ông cụ nhà họ Kỳ, không thể chịu ảnh hưởng từ bên ngoài, đừng tưởng rằng anh ta không biết, ông cụ Kỳ kia đi tìm Thẩm Triết. Bên này Phạm Đông thả tin tức ra, các thương nhân ở đặc khu đều vui vẻ, hiện tại Phạm Đông không sao, đất trong tay không còn phỏng tay nữa, mọi người đều đang nhìn chằm chằm!
Mạt Mạt biết, Thẩm Triết sẽ không ra tay, nhưng Nguy Vĩ lại coi trọng.
Ngày hôm sau, buổi trưa Ngụy Vĩ đến tìm Mạt Mạt: "Tôi muốn đấu thầu, trong tay không có tiền mặt, còn vay mượn ngân hàng, khoản tiền cuối cùng cũng mua tài liệu rồi, tôi hỏi hai vợ chồng cô để vay tiền."
Thẩm Triết cũng đi theo: "Sao bỏ qua không mượn tôi?”
Ngụy Vĩ: "Khoản tiên này nhỏ, chưa cần mượn đến anh, tìm anh mượn cũng phải để ngày sau mượn món lớn."
Thẩm Triết cười, anh ấy còn lâu mới tin, Ngụy Vĩ này là không muốn thấp hơn anh ấy một cái đầu!
Mạt Mạt tính toán xong tiền trong tay, mấy năm này chuyện lớn cần tiêu xài chỉ có một, chính là quyên góp ra ngoài tiền sửa đường, nhưng tiền thuê nhà đã thu hồi lại, trong tay Mạt Mạt có hơn một trăm ngàn, cô hỏi Ngụy Vĩ: "Anh định mượn bao nhiêu?”
Ngụy Vĩ nói: "Tôi nhìn trúng miếng đất bên ngoài dựa vào núi trong tay Phạm Đông, không phải trong thành phố, không tốn bao nhiêu, tôi đoán sẽ không VƯỢt qua năm mươi ngàn, như này cho tôi mượn năm mươi ngàn, hai năm sau tôi có thể trả cho cô, tiên lãi dựa theo ngân hàng."
Ngụy Vĩ làm kinh doanh, lại trở thành bạn bè với trang triều dương, tiếp xúc nhiều hơn, cũng biết tài sản của hai vợ chồng Mạt Mạt, hai người này chính là giàu ngầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận