Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1601. -

Chương 1601. -Chương 1601. -
Liên Thanh Bách buồn rau thấy Hạo Dương đã vào cấp ba rồi, đã xông vào giai đoạn cuối cùng rồi, anh ấy sợ, sợ Hạo Dương không thi đậu vào trường quân đội, anh ấy không gánh vác nổi!
Từ lúc Hạo Dương lên cấp ba, khá lắm, áp lực của anh ấy so với Hạo Dương còn lớn hơn, người trong quân đoàn thấy anh ấy là hỏi Hạo Dương, như thể Hạo Dương nhất định có thể lên cấp vậy.
Người sống là cần mặt mũi, được rồi, anh ấy cũng là người cần thể diện, mặt mũi này, Hạo Dương nhất định phải giành lại.
Mạt Mạt có thể hiểu được anh cả, được rồi, là có thể hiểu được trăm ngàn cha mẹ, vừa mong con cái hơn người đồng thời cũng muốn tranh thể diện trong đám bạn bè thân thích họ hàng.
Tất cả các bậc cha mẹ đều thích con mình là con nhà người ta trong truyền thuyết.
Mạt Mạt vẫn khuyên hai câu: "Hạo Dương học tập vẫn được, anh cũng đừng cứ tạo áp lực cho bọn nhỏ."
Miêu Tình nói chen vào, trong lòng có chút oán trách con trai trưởng: "Con tám trăm năm không trở vê nhà một chuyến, trở về là giám sát Hạo Dương học tập, có ai làm cha như con không? Lúc con còn bé mẹ và cha con cũng không giám sát con như thế."
Liên Thanh Bách phản bác: "Năm đó con ở niên đại gì chứ, bây giờ là niên đại gì, hiện tại là niên đại của tri thức, con cũng là vì tốt cho Hạo Dương, nói như thể con là bố dượng vậy."
Miêu Tình phản bác ngược lại: "Con mà không nhắc nhở mẹ, mẹ còn tưởng rằng Hạo Dương không có cha nữa ấy!"
Miệng Mạt Mạt đã thành hình, ai da, kỹ năng oán giận người khác của mẹ đã thăng cấp! Lời này cô cũng không tiếp nhận được!
Liên Thanh Bách nhận lấy bạo kích, trái tìm đau đớn, từ khi anh ấy trở về mẹ không có việc gì là oán giận anh ấy, anh ấy cảm thấy dạ dày chăm sóc tốt rồi, trái tim sớm muộn gì cũng bị bệnh.
Miêu Tình có rất nhiều ý kiến với con trai cả! Mọi người đều nói cháu trai trưởng con trai cả, lời này quả không sai, Miêu Tình đối với Hạo Dương là tốt nhất, Hạo Dương bị uất ức, Miêu Tình lại giúp cháu trai trưởng tìm lại mặt mũi.
Sau đó Liên Thanh Bách lòng dạ đen tối hơn, tự nhiên trong âm thầm đã thêm vào trên người Hạo Dương, được rồi, sổ sách này là không có cách nào tính toán cho rõ ràng được.
Mạt Mạt nhìn anh cả và mẹ đấu đá với nhau, thoải mái nhàn nhã uống trà.
Liên Thanh Bách phiền muộn : "Mẹ, thành tích của Hạo Dương ở trên lớp học còn được, nhưng ở khoá học lại không được, hai năm này điểm số của trường học đều được nâng cao, Hạo Dương như này thật không được, may mắn thì có thể tiếp cận được vào bờ, nhưng nếu thật sự không phát huy tốt, nhất định đừng đùa, mẹ phải biết là, chỉ riêng thủ đô đã có bao nhiêu trường cấp 3 rồi! Huống chỉ là tuyển sinh trên cả nước."
Liên Thanh Bách cũng muốn chiều chuộng con cái nhưng không thể được, hai năm này nghiêm khắc hơn một chút, khiến cho tương lai cỦa con cái càng thuận lợi hơn, anh ấy sẵn lòng nghiêm khắc!
Có lẽ đây cũng là nỗi lòng của tất cả những người làm cha trên đời!
Lúc này Miêu Tình không lên tiếng, trong lòng bà tức giận với con trai trưởng, nhưng con trai trưởng nói cũng có lý: "Cho dù là như thế, con cũng đừng cứ luôn gây áp lực cho con cái, Hạo Dương vẫn tốt."
Liên Thanh Bách bĩu môi trong lòng, Hạo Dương đó là ở trước mặt mẹ thì tốt, thằng nhóc Hạo Dương kia tâm địa gian giảo hơn nhiều! Con trai mình, chính mình hiểu rõ, liên tục đánh thì tiến bộ, không đánh thì lại thụt lùi.
Liên Thanh Bách phiền muộn, anh ấy cũng không thể kém hơn so với Trang Triều Dương, làm sao mà Tùng Nhân và An An đều là học bá, từ nhỏ đã không quan tâm chuyện học tập, làm sao đến chỗ của anh ấy lại không được.
Cuối cùng Liên Thanh Bách nhìn về phía em gái, căn nguyên nhất định ở chỗ em gái, đúng, không sai, nhất định là nguyên nhân của em gái, em gái là học bá mài
Nghĩ như vậy, Liên Thanh Bách dễ chịu hơn khá nhiều.
Mạt Mạt chen lời: "Anh cả, đã nhiều năm rồi em không xem đề thi vào trường cấp ba rồi, cho dù em muốn dạy phụ đạo cho Hạo Dương, cũng phải xem đề thi đã!"
Liên Thanh Bách rút thẳng ra một bộ đề thi từ trên bàn trà: "Em xem một chút."
Mat Mạt: "..."
Hoá ra anh cả đã chuẩn bị xong từ lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận