Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1372. Cô bé 2

Chương 1372. Cô bé 2Chương 1372. Cô bé 2
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã bước vào tháng ba, thời tiết tháng ba đã ấm áp trở lại, gió không còn lạnh thấu xương nữa, đặc khu cũng náo nhiệt hơn.
Đương nhiên náo nhiệt nhất chính là bên chỗ Thẩm Triết, từ khi dán quảng cáo thông báo tuyển đại sứ thương hiệu, châu báu nhà họ Thẩm vừa hưng thịnh một chút, cửa công ty cũng có nhiều các cô gái xinh đẹp hơn.
Mấy ngày này Mạt Mạt đã được mở mang không ít về những người con gái đẹp tự nhiên, những chàng trai chưa kết hôn ở công ty kích động rồi, không có việc gì cũng sẵn lòng xuống dưới lầu đi dạo.
Tuyển chọn hơn một tuần, mới chọn ra được ba người phù hợp, Mạt Mạt tò mò đến một chuyến.
Thẩm Triết cũng ở đó, đang cầm tài liệu của ba người, Mạt Mạt đi tới, Thẩm Triết nói: "Tới đây ngồi."
Trợ lý của Thẩm Triết nhường lại vị trí, Mạt Mạt ngồi xuống, nhìn ba cô gái phía trước, phong cách của các cô gái sạch sẽ gọn gàng, đều rất phù hợp để làm đại sứ thương hiệu cho châu báu.
Mặc dù bây giờ mọi người vẫn còn chút chưa cởi mở, nhưng đã tạo nên tính cách mạnh mẽ, bồi dưỡng tốt là hoàn toàn có thể đảm nhiệm.
Người thu hút Mạt Mạt nhất trong ba cô gái chính là người ở giữa, khuôn mặt luôn vui vẻ, khoé miệng vẫn luôn có nụ cười nhàn nhạt, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta dễ chịu.
Mạt Mạt liếc nhìn tài liệu trên tay Thẩm Triết, tuổi tác cũng không chênh nhau mấy, nhỏ nhất 18, lớn nhất 23 tuổi.
Trong lúc nhất thời Thẩm Triết lâm vào thế khó, anh ấy là đàn ông, nhìn hình tượng của ba người đều không khác nhau mấy, nhất thời thật sự đúng là khó mà phân biệt ra được, cúi đầu hỏi: "Mạt Mạt, em xem, ba người bọn họ, ai là người phù hợp nhất."
Mạt Mạt thấp giọng: "Ý kiến của riêng em là người ở giữa, hình tượng phong cách đều rất giống, hơn nữa bằng cấp lại là cao nhất, đã học xong trung học, sau này có nhiều thứ cần phải học, vẫn cần có chút căn bản."
Thẩm Triết nhìn ba người, tiếp thu ý kiến của Mạt Mạt, Thẩm Triết lại hỏi những người khác, hai phần ba đều là thí sinh ở giữa, cuối cùng quyết định: "Lý Á Mai."
Cô gái ở giữa là người nhỏ tuổi nhất 18 tuổi, kích động nói năng không mạch lạc, cuối cùng cúi người: "Cảm ơn, tôi nhất định sẽ làm tốt."
Người đã chọn được rồi, đương nhiên cũng có người không phục, không cam tâm, mặc dù đại sứ thương hiệu ký hợp đồng một năm, nhưng tiền lương rất cao, chi phí làm đại sứ thương hiệu một năm đã hơn hai ngàn đồng, còn bao ăn ở, tiền lương chia đều mỗi tháng, đã sánh bằng với cán bộ cao cấp rồi.
Người được chọn đã quyết định, có người phụ trách ký hợp đồng, Thẩm Triết không cần phụ trách nữa, lần này thật bận rộn, chuyện của công ty mình, lại còn phải quản lý châu báu của nhà họ Thẩm, Thẩm Triết làm việc sắp chết rồi, hôm nay lại là thứ bảy, có thể nghỉ ngơi đàng hoàng một chút.
Thẩm Triết nói với Mạt Mạt: "Còn hai tiếng nữa là tan làm, về sớm đi, vừa hay Triều Dương cũng về, chúng ta tụ tập một chút."
Mạt Mạt: "Được."
Mạt Mạt xuống lầu trước, Thẩm Triết còn phải bàn giao chút việc, Mạt Mạt lái xe đứng ở cửa chính, Thẩm Triết đen mặt đi ra, sau lưng còn có một cô gái đang đuổi theo, cô gái này Mạt Mạt có ấn tượng, là người lớn tuổi nhất trong số mấy người kia, hình như tên là Phùng Quyên.
Thẩm Triết mở cửa xe, Phùng Quyên nhìn thấy Mạt Mạt, không dám đuổi theo nữa, sợ hãi nhìn.
Mạt Mạt tò mò nhìn lại, Thẩm Triết nói: "Mạt Mạt, lái xe đi."
Mạt Mạt nổ máy xe, chờ đi xa rồi mới hỏi: "Đây là chuyện gì vậy? Vừa rồi anh rất vui vẻ mà."
Sắc mặt Thẩm Triết đã bình thường lại một chút: "Vẻ ngoài của anh trông rất dơ bẩn thối tha à?"
Mạt Mạt nghiêng đầu: "Không phải như em nghĩ đấy chứ, cô ta muốn theo anh?"
Thẩm Triết: "Không phải, muốn làm giao dịch với anh, cơ hội để thay đổi đại sứ thương hiệu."
Mạt Mạt: "... Tư tưởng đủ cởi mở."
Sắc mặt Thẩm Triết không được tốt, chủ yếu là tức giận, anh ấy cho là vẻ ngoài của anh ấy rất chính trực, làm sao lại thành một tên háo sắc rồi.
Mạt Mạt cũng rất giật mình, đây không phải là quy tắc ngầm sao?
Về tới đại viện, sắc mặt Thẩm Triết mới khá hơn một chút, lúc vê đến nhà, Trang Triều Dương đã trở về rồi, Mạt Mạt và Thẩm Triết đi vào, nhìn thấy người sĩ quan bên cạnh Trang Triều Dương, đây là lần đầu tiên Trang Triều Dương dẫn cấp dưới về.
Nhưng thu hút ánh mắt của Mạt Mạt nhất chính là có một cô bé, khoảng chừng năm tuổi, ngồi một mình ở trên ghế sofa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận