Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 964. Niêm Vui Bất Ngo 2

Chương 964. Niêm Vui Bất Ngo 2Chương 964. Niêm Vui Bất Ngo 2
Vân Kiến và Vân Bình lúc này mới động đũa, An An cầm đũa lên, kết quả,"Mặn quá!"
Tùng Nhân ngây ra,"Không mặn mà!"
Vân Kiến gắp món ăn Tùng Nhân ăn, nếm thử thì quả thật không mặn, Vân Kiến lại gắp một gắp nữa ăn thử, nhìn Tùng Nhân bằng ánh mắt khâm phục, thằng nhóc này may mắn quá, cả bàn đồ ăn, chỉ có món ăn nó ăn là không mặn!
Miêu Niệm nếm xong cũng nhổ phì phì,"Đừng ăn nữa, mặn quá đi, ăn nhiều sẽ bị bệnh đó, quả nhiên lý luận nấu ăn và thực tiễn cách nhau quá xa!"
Tùng Nhân nhìn cả bàn đồ ăn không thể ăn"Mẹ ơi, buổi tối nhà mình ăn gì?"
Mạt Mat đứng lên/Ăn mì, tuy nhiên đồ ăn cũng không thể lãng phó, đem hết món ăn ra đây, mẹ nấu lại, làm món thập cẩm."
Mạt Mạt nấu ăn nhanh, rất nhanh đã làm xong, món ăn được nấu lại, không còn mặn nữa, ăn cũng khá là ngon lành.
Từ khi Miêu Niệm nấu ăn thất bại, không nấu ăn nữa, những ngày nghỉ phép còn lại của mọi người, ngày nào cũng đưa đám Mạt Mạt ra ngoài ăn.
Miêu Niệm đi rồi, cả nhà Mạt Mạt đều béo lên, có vẻ Mạt Mạt thấy mình tăng lên một cân.
Chớp mắt lại đến thứ bảy, Trang Triều Dương tới đón Mạt Mat tan học, Trang Triêu Dương đợi ở dưới lâu giảng đường, Mạt Mat kinh ngạc xuống bậc thang.
Trang Triều Dương cam lấy sách trong tay Mat Mat một cách vô cùng tự nhiên, Mạt Mạt hỏi,'Không phải anh nói tuần này không về sao?"
Trang Triều Dương cầm lấy hộp trong túi,'vì để cho em niềm vui bất ngờ, bất ngờ không?"
Mạt Mạt nhìn hình dạng của chiếc hộp, to bằng nắm tay, trái tim đập mạnh, nhận lấy hộp,"Nhẫn?"
Trang Triều Dương mở hộp ra, cầm lấy nhẫn trong hộp, đeo lên ngón vô danh trên tay trái Mạt Mạt, giơ tay trái của mình lên,"Tâm đầu ý hợp."
Mạt Mạt nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay mình, nhẫn là nhẫn ngọc, màu sắc trong suốt như thủy tỉnh, Mạt Mạt nhìn vân hoa bên trong chiếc nhẫn, rất đẹp.
Trang Triều Dương nói: "Em thích nhất tuyết mùa đông, nên anh suy nghĩ, tặng em tuyết, vừa hay lúc ở miền Nam anh nhìn thấy loại ngọc có vân hoal Nhờ chiến hữu giúp anh tìm, chẳng ngờ thực sự tìm được loại anh cần, em nhìn nhẫn của em xem, có giống bông tuyết không?"
Mat Mat thực sự bất ngờ quá đỗi"Giống, rất giống, em rất thích nó."
Trang Triều Dương thấy dáng vẻ kích động của vợ, cho bản thân mình điểm tuyệt đối luôn "Ngọc anh chỉ nói thợ làm một đôi nhẫn, còn thừa lại một viên lớn, nếu sau này em thích gì có thể tìm thợ làm!" Miệng của Mat Mat biến thành chữ O, đây là loại ngọc thủy tỉnh, cực kì đáng tiền/'Anh tiêu hết không ít tiền nhỉ!"
Trang Triều Dương cười,"Không hề, hiện giờ đều thích loại ngọc xanh thẫm, loại không có màu sắc này không có nhiều người mua, giá cả cũng tương đối rẻ."
Mạt Mạt ở đây thể hiện tình cảm, rắc một đống cơm chó, Từ Lị chịu bạo kích, thực sự không ngờ, đàn ông nghiêm túc mà trở nên lãng mạn, còn lãng mạn hơn cả đàn ông trong phim.
Từ Lị nhìn không nổi nữa nên đi trước, Bàng Linh khẽ ho một tiếng, Mat Mat mới từ trong niềm vui bất ngờ tỉnh táo lại, ối trời ơi, ở đây là tòa nhà giảng đường của trường học, thể hiện tình cảm là không đúng.
Mạt Mạt kéo Trang Triều Dương nhanh chóng rời đi, ra khỏi tòa nhà giảng đường, Mạt Mạt mới đánh giá Trang Triều Dương,'Anh không đợi đến nhà thì tặng nhẫn, mà cứ chọn ở trường, anh không phải vì lãng mạn, đồng chí Triều Dương, tâm sự của anh sâu xa đói"
Trang Triều Dương sờ mũi,"Tuyên bố chủ quyền là quyên lợi của anh!"
Mat Mạt nhướn mày,"Tuy nhiên em thích!"
Trang Triều Dương cong cong khóe mắt/"Anh cũng thích."
Mat Mạt ôm lấy cánh tay Trang Triều Dương”"Đi thôi, về nhà nấu bữa ăn thịnh soạn để khao anh." Trang Trieu Dương nói một cách thâm thúy: "Được!"
Mạt Mạt đỏ bừng mặt, nghiến răng, Trang Triều Dương cười ha ha.
Hai người đi xa rồi, Chu Tiếu mới từ sau hòn giả sơn đi ral
Bạn cần đăng nhập để bình luận