Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 442. Tiền đồ 2

Chương 442. Tiền đồ 2Chương 442. Tiền đồ 2
Lệnh điều động Trang Triều Dương là tin tức lớn trong đại viện, trung đoàn pháo binh là binh chủng kỹ thuật, rất nhiều người muốn vào cũng không vào được, nên là chưa tới một buổi trưa, tất cả đều đã biết rồi.
Tề Hồng và chị dâu Vương là thật tâm đến chúc mừng, Tề Hồng đợi chị dâu Vương đi rồi, mới nhỏ giọng hỏi: "Là sức mạnh của ông Miêu đúng không?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Không phải, ông ngoại cũng chưa vươn được tới đầu não đâu, ý của ông là để cho Triều Dương ở nguyên trong quân đồn, không nghĩ tới đột nhiên có chỉ thị."
Lời của Mạt Mạt, Tê Hồng tin, Mạt Mạt không cần phải lừa cô, im lặng: "Có thể là năng lực nổi trội của Trang Triều Dương nên được chọn."
"Tôi đoán cả đại viện cũng nghĩ như cô vậy, bây giờ mọi người chắc chắn đã nhận định là do lực của ông ngoại tôi."
Tề Hồng cười khanh khách: "Thật vậy đấy, ha ha, bây giờ Trang Triều Dương thật sự trở thành người ăn bám rồi."
Mạt Mạt không nhịn được cũng vui vẻ: "Chỉ là còn có một người nữa đáng để chúc mừng. Hứa Thành à, tuổi còn trẻ đã làm doanh trưởng, bây giờ là người chạm tay vào cũng có thể bị bỏng."
Te Hồng gật đầu: "Quả thật là vậy, Hứa Thành cũng kết hôn sớm, nếu như kết hôn muộn, se là con rể tốt trong lòng bao nhiêu người đây."
Mạt Mạt im lặng, Hứa Thành này, cô vẫn luôn không thích. Chủ nghĩa của người đàn ông Hứa Thành này là một mặt, chủ yếu nhất là hư vinh, nhưng năng lực của Hứa Thành cũng không tệ, nếu không cũng sẽ không để cho anh ấy làm doanh trưởng.
Te Hồng nghĩ đến Tôn Tiểu Mi: "Loại người như Hứa Thành này, thích hợp làm con rể của quan lớn, có thể áp chế anh ta, nhà Tôn Tiểu Mi thì không được, cô cứ chờ mà xem, Hứa Thành nhất định sẽ ném đi."
Trong lòng Mạt Mạt chìm xuống, Tề Hồng nói đúng.
Buổi tối Mạt Mạt ăn cơm trước, nằm đọc sách, nghe thấy tiếng mở cửa, xuống giường, Trang Triều Dương và Hứa Thành cùng vê, Hứa Thành nói: "Chị dâu."
Mạt Mạt: "A, chào em. Tiểu Mi không đi cùng à?"
Hứa Thành nhíu mày: "Không, cô ấy ở nhà chờ em”
Mạt Mạt nhàn nhạt: "Hai người nói chuyện đi, chị về phòng trước."
Hứa Thành nhìn Mạt Mạt dứt khoát quay người vê phòng sửng sốt: "Doanh trưởng, có phải chị dâu không vui hay không?”
Trang Triều Dương cởi cúc áo, trong đáy mắt không thấy rõ cảm xúc lăm: "Không, muộn như vậy rồi cậu còn đi cùng tôi về nhà, có việc gì à?"
Hứa Thành cười: "Em muốn nói chúc mừng với doanh trưởng."
"Buổi chiều cậu cũng đã nói rồi mà."
"Em muốn nói riêng, chuyện là, doanh trưởng, sau này nếu như em có gì không hiểu, có thể đến tìm anh không?”
Trang Triều Dương nhìn thoáng qua Hứa Thành: "Không thể, binh chủng khác biệt, cũng không phải cùng một trung đoàn, nhúng tay vào việc của trung đoàn khác là tối ky, cậu quên điều lệ này rồi à?"
Nụ cười của Hứa Thành cứng đờ: "Em chưa quên."
"Ừm, về sau có cái gì không hiểu thì thỉnh giáo Khổng Á Kiệt và Thiết Trụ, tôi muốn nghỉ ngơi, cậu cũng về đi!"
Hứa Thành còn đang muốn nói chuyện, nhưng Trang Triều Dương đã đứng dậy tiễn khách, Hứa Thành chỉ có thể không cam lòng mà đứng dậy: "Vậy được, doanh trưởng em về trước."
"Ừm."
Mạt Mạt đợi Hứa Thành đi rồi mới ra ngoài: "Trễ như vậy rồi anh ấy còn tới làm gì?"
"Cậu ta muốn làm thân với anh, với suy nghĩ là như Thiên lôi anh chỉ đâu cậu ta sẽ đánh đó."
Mat Mạt: "... Sao anh ấy lại có suy nghĩ này?"
Trang Triều Dương cười: "Bọn họ đều cho là ông ngoại giúp anh ay mà, như vậy thì suy nghĩ này đương nhiên sẽ trỗi dậy."
Mạt Mạt: "Không nhắc tới anh ấy nữa, anh ấy, ngày mai phải đi báo cáo đúng không!"
Trang Triều Dương gật đầu: "Đúng vậy, ngày mai là có thể nhìn thấy đoàn trưởng chỉ đích danh anh là ai rồi."
Mạt Mạt càng quan tâm hơn: "Ngày mai Thanh Nhân đến, lúc nào em có thể gặp Thanh Nhân vậy!"
"Chuyện này phải chờ đến lúc Thanh Nhân được sắp xếp ổn thoả, nhanh nhất cũng phải ba ngày."
"Còn phải đợi ba ngày cơ à, thật sự muốn gặp nó sớm một chút."
"Yên tâm đợi mấy ngày, ngoan."
"Vâng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận