Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1539. -

Chương 1539. -Chương 1539. -
Lúc Tùng Nhân và Tâm Bảo trở về, đồ ăn đã nấu xong, Tùng Nhân mang theo vẻ mặt đưa đám về nhà, Mạt Mạt có chút muốn cười: "Học bá làm sao vậy?"
Tùng Nhân không còn sức lực ngồi phịch ở trên ghế sofa, uể oải: "Mẹ, mẹ vừa đẩy con trai mẹ vào bẫy chết rồi, hôm nay con thiếu chút nữa thì bị các phụ huynh nuốt sống.
Mạt Mạt vỗ vai Tùng Nhân: "Cũng không phải là mẹ hãm hại con, con là người đứng đầu cả khoá, dĩ nhiên có người vây quanh hỏi rồi."
Khoé miệng Tùng Nhân giật giật: "Cũng không phải hỏi vấn đề học tập, không đúng, phải là câu đầu tiên là hỏi, nhưng câu thứ hai đã kéo tới trên người cha mẹ rồi, nói bóng nói gió hỏi hai người, cả một ngày con cứ phải ha ha, cười đến mức mặt đã cứng rồi."
So với trước đây thì Mạt Mạt đã khôn khéo hơn nhiều, gặp nhiều mối quan hệ kết thân, tình nghĩa qua lại: "Dần dần quen là được, được rồi, đừng nằm nữa, mau dậy ăn cơm đi."
Tâm Bảo và Tâm Bối đã rửa sạch tay, trước kia hai đứa còn không được tự nhiên, hiện tại về cơ bản đã coi đây là nhà mình, nếu không phải Tề Hồng không muốn ở một mình, hai đứa bé đã ở luôn đây rồi.
Cơm tối có món canh mà Mạt Mạt thích, uống nhiều hơn một bát, ăn chút hoa quả là buông đũa xuống.
An An có chút xoắn xuýt: "Mẹ, sao càng ngày mẹ càng ăn ít đi vậy?”
Mạt Mạt: "Dưỡng sinh đó, chú ý kết hợp dinh dưỡng là được rồi, dù sao buổi tối nên ăn ít, ăn như vậy là đủ rồi."
Suy cho cùng Mạt Mạt đã 30 rồi, da thịt có thể không còn xinh đẹp bằng những cô gái đang tuổi đôi mươi, cô tự nhận là chăm sóc khá tốt, nhưng ở khoé mắt vẫn có một vài nếp nhăn.
Ở niên đại này không có đồ trang điểm của các hãng lớn như tương lai, muốn chăm sóc, chỉ có thể tìm ở trong miệng.
An An cau mày, cho dù coi như là ăn ít, cũng quá ít, nhưng mẹ đã ra khỏi bàn ăn, cậu bé có nói nữa mẹ cũng sẽ không nghe, chỉ có thể buồn rau ăn cơm, dự định đi hỏi Trung Y một chút.
Ngày đi làm kế tiếp, Mạt Mạt xác nhận lại lần nữa xem người nào đến tìm cô, trầm ngâm một lúc mới bảo trợ lý dẫn người vào.
Diệp Phàm đi vào, Mạt Mạt bảo trợ lý rót trà, chờ trợ lý ra ngoài mới nói: "Tổng giám đốc Diệp tới tìm tôi là muốn uỷ thác đơn đặt hàng sao?"
Mạt Mạt định nghĩa trực tiếp vì công việc, cô cũng không muốn có việc riêng gì với Diệp Phàm.
Trong lòng Diệp Phàm cho dù không muốn thừa nhận, nhưng sự thật bày ra ở trước mắt, cô ta vẫn đố ky với Liên Mạt Mạt, đố ky Liên Mạt Mạt có một người chồng yêu thương hoạn nạn có nhau, đổ ky với gia đình của Liên Mạt Mạt.
Diệp Phàm hít sâu vào vài hơi, bây giờ cô ta cũng không phải vợ quân nhân nữa, hiện tại cô ta chỉ là thương nhân: "Phải, tôi muốn ủy thác cho quý công ty đặt hàng máy móc."
Mạt Mạt đánh giá Diệp Phàm, cô ta một chút cũng không thay đổi, người phụ nữ này trong lòng lạnh lùng đến lợi hại: "Máy móc gì?"
Diệp Phàm nghe thấy Liên Mạt Mạt tiếp lời nói, nhẹ nhàng thở ra, cô ta thật sự sợ Liên Mạt Mạt ghi hận cô ta, may mà cô ta thắng cược rồi, Liên Mạt Mạt này có tính nguyên tắc vô cùng mạnh: "Tôi định làm ngành hàng sữa bột, cho nên muốn nhập một số máy móc liên quan đến sữa bột, tôi có mang theo danh sách đến đây."
Mạt Mạt không thể không thừa nhận, trực giác của Diệp Phàm vô cùng nhạy bén, sớm như vậy đã tiến vào sữa bột, phải biết là sau này đều là con một, người lớn trong nhà hận không thể móc tim móc phổi, nên mua sữa bột cho con cái cũng không tiếc.
Dù sao sau này sẽ tiến vào thời đại kiếm tiền từ trẻ nhỏ là dễ nhất.
Mạt Mạt tiếp nhận đơn đặt hàng, đại khái nhìn lướt qua: "Hiện tại tôi không thể trả lời chắc chắn với cô, tôi phải xem máy móc có mua được hay không, về phần giá cả vận chuyển, sẽ có người thảo luận với cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận