Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 505. Nghèo rớt mồng tơi 1

Chương 505. Nghèo rớt mồng tơi 1Chương 505. Nghèo rớt mồng tơi 1
Tôn Tiểu Mi và Hứa Thành ly hôn rồi!
Đây chính là tin tức lớn, tất cả mọi người đều cho rằng Tôn Tiểu Mi và Hứa Thành sẽ dây dưa, không nghĩ tới đột nhiên ly hôn.
Nguyên nhân là cha mẹ Tôn Tiểu Mi đến thăm con gái, hiểu rõ cả quá trình, cha mẹ Tôn Tiểu Mi đều là người có văn hoá, mặc dù tức giận nhưng cũng làm ra hành động lỗ mãng nào.
Tôn Tiểu Mi ngăn cản cha mẹ, không cho hai người đến tìm Hứa Thành, ngày hôm sau đã tiễn cha mẹ di lúc trở về trực tiếp ly hôn Hứa Thành, ly hôn vô cùng dứt khoát, sau khi hai người thảo luận xong, viết xong thỏa thuận, cùng ngày hôm đó xin ly hôn.
Lãnh đạo của Hứa Thành chia ra đến tìm hai người nói chuyện, ngày hôm sau đã giải quyết thủ tục.
Tôn Tiểu Mi về thu dọn đồ đạc, trước khi đi còn đến tìm Mạt Mạt.
Vẻ mặt Tôn Tiểu Mi lạnh nhạt ngồi đó, nhìn Mạt Mạt nói: "Có phải cảm thấy rất ngạc nhiên hay không?"
Mạt Mạt gật đầu: "Có hơi không giống với tính cách của cô."
Tôn Tiểu Mi đột nhiên cười: "Mẹ tôi nói chuyện với tôi, tôi còn trẻ, còn thanh xuân rất dài, không cần thiết phải phí hoài bản thân đi trừng phạt Hứa Thành, tôi suy nghĩ nghiêm túc, đúng là như thể thật."
Mạt Mạt nói thật lòng: "Cô có thể nghĩ thông suốt, tôi rất vui."
Tôn Tiểu Mi cảm khái: "Thật ra trong lòng tôi cũng hiểu, chỉ là không cam tâm, tôi phải đi rồi."
Mạt Mạt: "Tôi tiễn cô."
Tôn Tiểu Mi xua tay: "Không cần."
Mạt Mạt tiễn Tôn Tiểu Mi ra tới cửa, đúng lúc Tề Hồng đến, Tôn Tiểu Mi nhìn thoáng qua Tề Hồng rồi quay người đi xuống lầu.
Tề Hồng đợi Mạt Mạt đóng cửa lại: "Sao cô ta lại tới đây?"
"Đến nói tạm biệt với tôi, sao cô lại tới đây?"
Te Hồng chỉ lầu dưới: "Đương nhiên là liên quan tới Tôn Tiểu Mi, cô ta điên rồi, ly hôn xong, cũng khiến cho Hứa Thành chẳng còn gì cả."
Mạt Mạt cong khoé miệng: "Sao cô biết?"
Tê Hồng chỉ nhà sát vách Mạt Mạt: "La Tiểu Quyên nói."
Mạt Mạt nghĩ tới Khổng Á Kiệt, chắc La Tiểu Quyên nghe Khổng Á Kiệt nói: "Tôn Tiểu Mi tàn nhẫn như thế nào?"
Tê Hồng nói: "Tôn Tiểu Mi đòi tất cả tiền tiết kiệm của Hứa Thành thì không nói, còn ký một thoả thuận với Hứa Thành, năm đó là Hứa Thành tự ý thôi việc cho Tôn Tiểu Mi, cho nên Hứa Thành phải nuôi Tôn Tiểu Mi cho đến khi cô ta tìm được công việc mới, mỗi tháng một nửa tiền lương phải đưa cho Tôn Tiểu Mi."
"Hàng năm tuyển công nhân là vào tháng sáu đến tháng bảy, Hứa Thành phải nuôi Tôn Tiểu Mi hơn nửa năm."
Tề Hồng gật đầu: "Đúng vậy, tôi đoán, Tôn Tiểu Mi sẽ không tìm công việc."
Mạt Mạt nghĩ đến lời của Tôn Tiểu Mi nói lúc nãy, lắc đầu: "Không đâu, Tôn Tiểu Mi nhất định sẽ tìm việc."
Không bao lâu sau chị dâu Vương tới: "Tôi thấy Tôn Tiểu Mi dọn nhà, cô ta muốn dọn hết đồ đi rồi."
Mạt Mạt cười: "Quả nhiên đây mới là Tôn Tiểu Mi, cô ta còn lâu mới để cho Hà Liễu được lợi."
Tề Hồng cười khanh khách: "Hà Liễu bây giờ chỉ có khóc."
Tôn Tiểu Mi làm vô cùng triệt để, trong nhà ngoại trừ trang trí của quân đồn thì không để lại cho Hứa Thành một thứ gì, Hứa Thành về nhà, ngay cả chút muối cũng không tìm thấy, trên người chỉ còn duy nhất 5 đồng và phiếu lương thực 5 cân.
Hà Liễu vốn dĩ đang dương dương đắc ý, nhưng nhìn căn nhà trống không mà choáng váng: "Cô ta dựa vào cái gì mà dọn hết đi vậy?"
Hứa Thành bực mình hút thuốc, ngồi chồm hổm trên mặt đất: "Có thấy phiền hay không, đừng nói nữa." Hà Liễu tức giận: “Anh cũng không cân?”
Hứa Thành nhả khói: "Làm sao để đòi lại? Để Tôn Tiểu Mi làm loạn nữa à? Miệng cô ta lợi hại như thế nào, cũng không phải là cô không biết, bây giờ ly hôn rồi, cô muốn tôi phải giải ngũ mới bằng lòng à?"
Hà Liễu iu xìu, cô ta cũng không muốn, Hứa Thành là doanh trưởng đấy: "Nhưng trong nhà không có cái gì, phải mua sắm một lần nữa, cần không ít tiền."
Hứa Thành rũ mắt: "Tháng này cứ siết chặt chi tiêu đã, tháng sau rôi lại nói."
Hà Liễu choáng váng: "Ý của anh là, tháng này chưa kết hôn?"
Hứa Thành: "Kết cái gì hôn? Ngay cả tiền còn không có, bây giờ ăn cơm cũng là vấn đề."
Bạn cần đăng nhập để bình luận