Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1830. -

Chương 1830. -Chương 1830. -
"Được, chúng tôi trở ve sẽ thương lượng, cảm ơn."
Ra khỏi văn phòng, Mạt Mạt nhảy dựng lên, thật vui sướng.
Mê Mễ sững sờ, thật ra trong tâm lý của cô ấy, cô ấy đã phán tử hình cho tai từ lâu rồi, sợ mẹ nuôi thất vọng, cho nên mới vẫn cứ nói như này rất tốt, hiện tại thật sự có thể trị liệu, cô ấy cảm thấy có chút không chân thật.
Trang Triều Dương lái xe, Mạt Mạt quay lại chỗ ngồi phía sau hỏi Mễ Mễ: "Con muốn trị liệu ở trong nước, hay là ở nước ngoài?"
Mễ Mễ lại nhéo mình một cái, đau, tất cả đều là thật, trong đáy mắt Mễ Mễ toả ra sự vui sướng: "Con nghe mẹ nuôi."
Mạt Mạt để lộ ra sự vui sướng và nhẹ nhõm trong giọng nói: "Theo ý kiến của mẹ thì ở trong nước, nếu như cần mời một vài bác sĩ uy tín, có thể mời từ nước ngoài đến đây, con ở trong nước trị liệu, mẹ có thể chăm sóc cho con, nếu như ở nước ngoài, mẹ không yên tâm."
Mễ Mễ cười: "Vậy thì ở trong nước, con có thể ở nhà lâu hơn mấy ngày này."
Mạt Mạt hỏi: "Vậy việc học ở nước ngoài có thể xin nghỉ được không?"
Mễ Mễ gật đầu: "Có thể, tình hình của con đặc biệt, xin nghỉ không có vần đề.”
Mạt Mạt yên tâm: "Vậy thì tốt rồi, trở về mẹ sẽ cho bác sĩ câu trả lời chắc chắn, sau đó sắp xếp trị liệu."
Mê Mễ gật đầu: "Vâng."
Về đến nhà, Mạt Mạt lập tức gọi điện thoại cho bác sĩ, xác định trị liệu, ba ngày sau Mễ Mễ phải vào bệnh viện ở, điều dưỡng mấy ngày sẽ sắp xếp phẫu thuật.
Vừa vặn trống được ba ngày cho Mạt Mạt có thời gian chuẩn bị.
Chiều ngày tiếp theo, Mạt Mạt nhận được điện thoại của Triệu Long: "Bà chủ, tôi đã điều tra Từ Hải, Từ Hải không có chỗ nào bất thường, đều rất bình thường."
Mạt Mạt nhíu mày: "Người nhà Từ Hải thì sao?"
Triệu Long nói: "Vâng, người nhà Từ Hải cũng rất bình thường, duy nhất chỉ có con trai của Từ Hải bệnh nặng, đợt này phần lớn thời gian Từ Hải đều ở bệnh viện chăm con trai."
Mạt Mạt liên tưởng đến những gì Phong Uyển nói, trong tình tiết không nói vì sao Từ Hải lại trộm vật phẩm đấu giá để bán, hiện tại Mạt Mạt cảm thấy cô biết lý do rồi.
Có thể Từ Hải bí quá hoá liều, nguyên nhân lớn nhất chính là vì con trai bị bệnh nặng.
Bởi vì chưa xảy ra, Mạt Mạt không thể một gậy đánh chết Từ Hải, nhưng Từ Hải không thể ở vị trí quan trọng nữa rồi.
Mạt Mạt nói với Triệu Long: "Từ Hải phải chăm sóc con trai, điều chỉnh vị trí của Từ Hải một chút, để anh ta đến phụ trách khách hàng, sau đó cậu đại diện cho công ty đến thăm đứa nhỏ một chút, công ty sẽ trợ giúp cho những nhà khó khăn."
Triệu Long: "Được, tôi đi sắp xếp."
Mạt Mạt cúp điện thoại, nghĩ đến phúc lợi của công ty, trước kia cô chưa từng cân nhắc đến vấn đề người nhà của nhân viên trong công ty, chuyện của Từ Hải ngược lại đã nhắc nhở cô, Mạt Mạt cảm thấy cô có thể sửa lại phúc lợi của công ty, nhưng chỉ trợ giúp những nhân viên có hoàn cảnh gia đình khó khăn nhất.
Mạt Mạt viết từng mục một, Mạt Mạt không phải một người hẹp hòi, nhất là Mạt Mạt rất coi trọng người nhà, Mạt Mạt suy bụng ta ra bụng người, sửa lại mấy mục phúc lợi.
Trang Triều Dương cầm lên những mục mà vợ vừa viết xong: "Phúc lợi ở công ty của em theo như anh biết là tốt nhất, sau này nếu công ty của em tuyển người, nhất định sẽ có rất nhiều người tranh nhau vỡ đầu."
Mạt Mạt: "Em lại không phải là vì tuyển người nên thay đổi, em chỉ muốn những người đi theo em đều có thể yên tâm, không có nỗi lo gì."
Trang Triều Dương: "Em là bà chủ tốt, nếu có phần thưởng dành cho bà chủ tốt, em nhất định có thể nhận được." Mat Mat cười: "Đồng chí Trang Triêu Dương có phải cũng động tâm rồi hay không hả? Có muốn làm việc cho em không?”
Trang Triều Dương: "Anh thì thôi đi, không chiếm dụng tài nguyên.”
Mạt Mạt bĩu môi: "Em chỉ nói đùa thôi, anh còn tưởng là thật à, cho dù anh muốn đi, em còn không sử dụng đâu!"
Trang Triều Dương trừng mắt nhìn vợ quay người đi, anh không chấp nhặt với bà vợ nhỏ này, nếu không là sẽ chỉ có bản thân mình tức giận.
Mạt Mạt viết xong phúc lợi, thì truyền đạt lại cho Triệu Long, Triệu Long đương nhiên ủng hộ, ai cũng không thể cam đoan người nhà của mình không bị bệnh, hiện tại công ty sẵn lòng gánh vác hơn phân nửa, đơn giản quá tốt rồi.
Triệu Long không phải người vuốt mông ngựa, lúc này cũng không ngoại lệ, vuốt đến mức vành tai Mạt Mạt cũng đỏ lên.
Mạt Mạt cúp điện thoại cảm khái, cô cũng là người phàm tục, vỗ mông ngựa cô cũng rất thoải mái.
Chuyện của Từ Hải đã được giải quyết trước khi Mễ Mễ nằm viện, Từ Hải đang buồn rau vì tiền, phúc lợi của công ty đã đến, cố ý gọi điện thoại cho Mạt Mạt ngỏ ý cảm ơn, sau đó thê sẽ làm tốt công việc để báo đáp công ty.
Điểm ấy Mạt Mạt tin, Mạt Mạt giúp đỡ giải quyết chuyện tiền nong, trong lòng Từ Hải cảm kích, nhưng Mat Mat cũng không gọi Từ Hải ve vị trí cũ, Mạt Mạt có tính cẩn thận, cảm thấy như này rất tốt.
Mễ Mễ nằm viện ngày thứ hai, Liên Quốc Trung đã quay về, Mạt Mạt còn băn khoăn chuyện tai nạn xe cỘ.
Mạt Mạt cố ý đi đón cha, Liên Quốc Trung đi tàu giường nằm trở về, cha tự về một mình, Mạt Mạt đón được cha ở ga tàu: "Sao Thanh Nghĩa lại để cha tự về thế? Cũng không tìm người đi cùng cha về."
Liên Quốc Trung quạt gió: "Cha cũng không lạc được, cũng không phải người già ngốc nghếch, phiền toái như vậy làm gì."
Mạt Mạt nói vô ích, cô nói cha không nghe, chờ vê nhà, bảo mẹ nhắc nhở vậy.
Liên Quốc Trung không chịu ngồi yên, ở nhà ngây ngốc một ngày, ngày thứ hai nhân lúc Mạt Mạt đến bệnh viện, ông cụ đã ra ngoài tản bộ rồi.
Trang Triêu Dương ra ngoài tìm nửa ngày mới tìm được, Mạt Mạt về nhà, cũng không cho Mạt Mạt cơ hội để nói, ông cụ sợ nhắc tới, trực tiếp tránh về phòng.
Mạt Mạt phiền muộn, Trang Triều Dương xoa vai cho vợ: "Ngày mai anh đi theo một bước không rời."
Mạt Mạt: "Anh nói xem, có thật sự xảy ra tai nạn xe CO không?”
Trang Triêu Dương: "Anh cũng không biết, cẩn thận luôn luôn không sai."
"Ngày mai Mễ Mễ làm phẫu thuật rồi, trong nhà giao cho anh."
"Có anh ở đây, em yên tâm."
"Vâng."
Mạt Mạt ở bệnh viện đợi Mễ Mễ làm phẫu thuật, ca phẫu thuật của Mễ Mễ rất thuận lợi, chỉ cần chờ làm kiểm tra độ phục hồi là được.
Mạt Mạt sắp xếp xong cho Mễ Mễ mới về nhà, mới vừa vào cửa, đã nghe tiếng cha kêu rên: "Ôi, nhẹ một chút, nhẹ một chút, đau."
Mạt Mạt chạy hai bước, vào cửa nhìn thấy, trên người cha đều là đất, trên cánh tay còn có vết thương bị trầy xước, Trang Triều Dương đang xoa bóp để nắn chỉnh lại chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận