Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 94. Gà mái đẻ trứng! 2

Chương 94. Gà mái đẻ trứng! 2Chương 94. Gà mái đẻ trứng! 2
Gà mái đẻ trứng! 2
Liên Quốc Trung nói: "Để thằng cả làm cho, anh còn có chút việc cần phải đi ra đây một lát đã."
Mạt Mạt biết cha cô đang định đi bán nhân sâm, vội vàng nói: "Cha, cho con đi với nhé."
Liên Quốc Trung gật đầu đồng ý.
"Được rồi."
Cặp song sinh cũng muốn đi, bị Liên Quốc Trung trừng mắt một cái, chỉ có thể thành thật ở nhà giúp đỡ xử lý mấy con thú rừng bắt được.
Liên Quốc Trung thay quần áo xong, dẫn theo Mạt Mạt rời đi.
Điền Tình cất thịt xong, đỡ bà nội Liên vào phòng ngủ chính: "Mẹ, mẹ và cha vào nằm nghi trong phòng bọn con đi. Đã ngồi xe suốt cả một đường vậy rồi, nằm nghỉ một lát đã."
Bà nội Liên nhìn quanh thấy phòng ngủ rất sạch sẽ. Thật ra bà ấy hài lòng nhất chính là con dâu cả của mình, vừa sạch sẽ nhanh nhẹn lại còn chăm chỉ nữa.
"Cha mẹ ở đây thì hai con ở chỗ nào?"
Điền Tình vừa trải chăn vừa nói: "Con ở với Mạt Mạt, anh Quốc Trung thì ở chung với mấy thằng nhóc rồi, mẹ, vẫn đủ chỗ ngủ mà."
"Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi. Mẹ cũng không thấy mệt lắm, cứ để cho cha con nghỉ ngơi đi, mẹ giúp con một tay."
"Mẹ, không có việc gì nhiều đâu, mẹ cứ nằm nghỉ đi"
Liên Kiến Thiết cởi giày ra: "Cứ để cho mẹ con giúp đi! Nếu không thì bà ấy cũng nằm không yên đâu."
Điền Tình dạ một tiếng: "Được rồi, vậy thì mẹ giúp con cắt thịt nhé."
"Được"
Liên Quốc Trung đạp xe chở con gái đi thẳng đến hiệu thuốc. Lúc này hiệu thuốc vẫn chưa đóng cửa. Liên Quốc Trung cũng là khách quen của hiệu thuốc Đông y này, ông ấy và sư phụ Ngô rất quen thuộc với nhau: "Ông Ngô, xem tôi mang thứ tốt tới này."
"Mau đưa tôi xem xem thứ tốt gì nào."
Liên Quốc Trung nhìn quanh một vòng, sư phụ Ngô cười: "Hôm nay chỉ có tôi thôi, không có ai nữa đâu."
"Vậy thì tôi yên tâm rồi, đến xem một chút đi."
Sư phụ Ngô vừa thấy bọc bằng khăn đỏ, trong lòng đã nghĩ tới đây là nhân sâm. Ông ấy vừa vội vàng vừa cẩn thận mở ra: "Đúng là thứ tốt thật, cái này là vừa mới đào ra khỏi đất đây. Ông cũng gặp may đấy, chỉ tiếc là chỉ được khoảng ba mươi năm thôi, nếu được năm mươi năm thì tốt rồi."
Liên Quốc Trung cũng không có ý định bán gốc nhân sâm năm mươi năm đi. Nhân sâm là thứ tốt, dùng để cứu mạng, liên hỏi: "Vậy ông có lây không, nếu lấy thì tôi bán cho ông."
"Lấy chứ, sao lại không lấy. Bữa nay nhân sâm tự nhiên hiếm thấy lắm, mặc dù chỉ được hơn ba mươi năm nhưng cũng không tệ rồi."
"Vậy được rồi, ông tính toán đi."
Sư phụ Ngô dùng cân chuyên dụng bắt đầu tính toán: "Hai gốc này tổng cộng là hai mươi ba gram, nhìn bên ngoài hai gốc này có bộ rễ hoàn chỉnh, phát triển cũng rất tốt. Tôi tính cho ông hai mươi hai đồng mỗi gram, được không?"
"Được"
"Vậy thì tổng cộng là năm trăm lẻ sáu đồng."
"Ông tính sao tôi còn không tin sao. Hôm nay ngoại trừ tới bán nhân sâm thì còn thêm một chuyện nữa, thứ sáu mời ông tới nhà tôi uống rượu, thằng cả nhà tôi đính hôn."
Sư phụ Ngô nhìn Mạt Mạt, cười nói: "Qua hai năm nữa, tôi thấy bậc cửa nhà ông có khi còn bị san bằng đấy"
Liên Quốc Trung hừ một tiếng: "Đừng có nghĩ hay như thế, con gái tôi còn phải học đại học đấy, tôi đi trước đây."
"Đi đi."
Liên Quốc Trung dẫn Mạt Mat rời đi, từ trong số tiền vừa nhận được lấy ra một trăm lẻ sáu đồng đưa cho con gái: "Con cầm đi."
"Cha, con không cần đâu, con có tiên rồi." "Cha cho thì con cứ câm đi, khách sáo với cha làm øì chứ, cất đi."
Mạt Mạt cười: "Vậy thì con nói trước nhé, đây chính là tiền riêng của con đấy. Bây giờ cha cho con rồi thì sau này con sẽ không lấy ra nữa đâu, hừ hừ."
"Ha ha, được rồi, không lấy ra thì không lẫy ra."
Mạt Mạt cười hắc hắc, nhảy lên yên xe sau: "Cha, về nhà thôi."
"Đi, chúng ta đi về nhà."
Mặc dù trong lòng Điền Tình vẫn có chút oán giận nhưng tấm lòng vẫn rất tốt, cũng là người con có hiếu nên chuẩn bị thức ăn buổi tối rất phong phú. Biết hai vợ chồng già dạ dày yếu hơn mấy đứa trẻ nên cố ý nấu cháo gạo trắng, thức ăn cũng nấu nhừ hơn bình thường.
Trong lòng Liên Kiết Thiết hài lòng, động đũa trước: "Ăn cơm thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận