Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 769. Thủ phủ 1

Chương 769. Thủ phủ 1Chương 769. Thủ phủ 1
Lòng vòng ở bến cảng cả ngày, hỏi giá mấy lần, giá cả thật sự là rẻ, tôm to vừa mới chết, hai đồng một cân, còn sống thì ba đồng, cua thì càng rẻ hơn hơn, một con hai hào, còn có cá cũng rẻ.
Buổi chiều, bọn họ đi xung quanh thôn làng, thôn làng rất sam uất, mặc dù còn chưa thực hiện nhận khoán ruộng đất, nhưng nhà nào cũng nuôi không ít gà vịt, ngay cả heo cũng nuôi vài con.
Mạt Mạt đi đến đâu cũng chụp lại một vài tấm hình, Tiểu Vũ cũng hứng thú, học theo Mạt Mạt.
Tối về, tất cả mọi người đều mệt muốn chết rồi, ngủ rất say, thời tiết ở phương Nam dài, trời sáng rất sớm, buổi sáng Mạt Mạt lặng lẽ dậy, Bàng Linh mở to mắt.
Mạt Mạt nói: "Tôi đi mua ít hải sản về, buổi trưa nấu ăn ở đây, cô giúp tôi trông An An nhé."
Bàng Linh vô tư: "Được."
Mạt Mạt đóng cửa đi ra ngoài, thở phào nhẹ nhõm, may mà ở cùng với Bàng Linh trong một phòng.
Mạt Mạt cấp tốc đến chỗ tôm to, đều mua những con vừa mới chết, không có cách nào khác, không gian nuốt vật sống.
Có người mua con đã chết rồi, dĩ nhiên là ngư dân vui vẻ, còn cho thêm Mạt Mạt không ít.
Mạt Mạt là người phương Bắc chính gốc, mua hải sản chỉ mua những thứ ma mình đã ăn rôi, giống như là ông cá, cô cá gì đó đều là lần đầu tiên nghe thấy, trực tiếp bỏ qua.
Mua tới mua lui 40 cân tôm to, 30 cân cua, 20 cân cá thu, 30 cân sò biển, 20 cân mực, còn có một số loại hải sản khác, mua 50 cân.
Cuối cùng Mạt Mạt mua một số còn tươi, rất vui vẻ trở về nhà nghỉ, lúc về bọn nhỏ còn chưa dậy.
Mạt Mạt mượn nhà bếp, thu dọn hải sản, chờ buổi trưa làm.
Hôm nay mọi người dự định nghỉ ngơi thật tốt, cả ngày cũng sẽ không ra khỏi nhà nghỉ, buổi trưa Mạt Mạt nấu cơm, cô căn cứ vào phương pháp làm của quầy hàng tương lai để làm, mùi vị không tệ, hải sản mua về, đều đã được quét sạch sẽ.
Trang Triều Lộ nảy ra suy nghĩ mua hải sản, không mua được đồ tươi mới, có thể mua hải sản khô.
Buổi chiều, Mạt Mạt và Bàng Linh cũng đi theo, mua được không ít hải sản trở về.
Lần này bọn họ ra ngoài, cũng không chỉ là đến thành phố FE còn muốn đến xem thành phố S lớn nhất, trung tâm kinh tế.
Nhưng bọn họ mua không ít đồ, cuối cùng quyết định đến bưu điện gửi về trước, gửi qua bưu điện xong, bọn họ cũng về đến nhà.
Đồ đạc đều gửi hết qua bưu điện rồi, tất cả đều thoải mái lên tàu hoả. Lân này không mua vé giường nắm nữa, ngôi ghe cứng, Mạt Mạt cảm giác bản thân yếu ớt rồi, ngồi ghế cứng mệt mỏi, xương sống thắt lưng chân phát căng, cả người không thoải mái.
Bọn nhỏ cũng có cảm giác mới mẻ, chỉ có điều rất nhanh cũng iu xìu, đều là những đứa trẻ lớn lên trong hạnh phúc, lần đầu tiên ngồi ghế cứng.
Bây giờ tàu hoả không vắng vẻ như trước kia, người lui tới rất nhiều, mỗi khoang tàu hoả đều có không ít người.
Ở niên đại này, đi xa thì chủ yếu là tàu hoả, không giống tương lai, máy bay, tàu cao tốc, tàu hoả, xe riêng, đi xa thuận tiện hơn.
Bây giờ con người rất niềm nở, trời nam đất bắc đều có thể tán gẫu với nhau, mọi người chất phác, trên tàu hoả có thể kết giao được với những người bạn rất tốt.
Có người nói chuyện hợp ý, sẽ lưu lại địa chỉ, thuận tiện để sau này thư từ qua lại, a phải rồi, ở niên đại này, cách liên lạc tình cảm cũng là thư từ qua lại, mỗi một nét chữ viết ra nghĩa tình.
Mat Mat ngồi ghế cứng thì iu xìu, mệt mỏi, khó chịu, cả đường đi đều không có sức sống gì cả, Trang Triều Lộ thì làm việc tay chân đã nhiều năm, thân thể tốt, một chút phản ứng cũng không có, Bàng Linh thì lại càng như vậy, người khó chịu chỉ có Mạt Mạt và Tiểu Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận