Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1578. -

Chương 1578. -Chương 1578. -
Học sinh nữ mở to mắt, vội lắc đầu, kéo bạn của cô ấy, để bạn dìu mình.
Mạt Mạt nhìn thấy, đây là đang từ chối tiếp xúc với học sinh nam sao, thấy cô gái đứng dậy bằng một chân, trong lòng cô đoán chỉ có một chân bị thương thôi.
Mạt Mạt mở cửa xe dìu cô gái bước lên xe, còn có thể cảm nhận được sự đáng tiếc hiện lên trong mắt các bạn nam, được rồi, thời đại này mặc dù chân thành, nhưng cũng không ngốc, nếu như đưa đến bệnh viện, lỡ như bạn học nữ có tình cảm thì chẳng phải đã giải quyết xong vấn đề bạn gái sao.
Mạt Mạt đợi bạn của cô gái cũng bước lên xe, cô bấm còi xe, các học sinh đều tránh ra, Mạt Mạt chuyển hướng đi đến bệnh viện.
Mạt Mạt vừa lái xe, trong lòng vừa nghĩ một lát đến bệnh viện sẽ gọi điện thoại về công ty.
Cô gái cố chịu đau, chớp chớp đôi mắt to, cố phá vỡ bầu không khí im ắng trong xe: "Tôi tên là Lý Thư, sinh viên mới của khóa này, chị là giáo viên trong trường hả?"
Mạt Mạt nhìn kính chiếu hậu một cái, thấy ánh mắt của cô gái hướng về phía cuốn sổ ghi chú của cô, liền nở nụ cười gật đầu: "Cũng coi như là giáo viên, nhưng mà là giảng viên mời ở bên ngoài."
Trong đáy mắt Lý Thư hiện lên vẻ ngưỡng mộ: "Chị gái, chị lợi hại quá, trẻ như vậy đã làm giáo viên dạy ngoài."
Mạt Mạt cười một cái, cũng không giải thích, cô nhìn kỹ cô gái thì mới phát hiện khuôn mặt của cô gái tên Lý Thư này có chút giống với Lý Vinh Chính, chỗ giống nhất chính là đôi mắt.
Mạt Mạt nhớ lại chuyện bị người ta đẩy ở bệnh viện, lại nhìn Lý Thư, hảo cảm trong lòng mất đi, thứ còn lại chỉ là thuyết âm mưu thôi.
Hai chuyện đều có liên quan đến Lý Thư, đặc biệt là lần đụng xe này, trong lòng Mạt Mạt lướt qua rất nhiều suy nghĩ.
Mạt Mạt nén những nghi ngờ trong lòng, cũng không dò hỏi, trực tiếp hỏi: "Cô có quen biết với Lý Vinh Sinh không?”
Lý Thư há miệng, kinh ngạc nói: "Chị có quen với Lý Vinh Sinh không?”
Mạt Mạt ừ một tiếng: "Cậu ấy từng cứu tôi ở Thủ Đô, cô có quen cậu ấy không?"
Lý Thư có chút khó nói nên lời: "Có quen biết, cậu ấy là em trai cùng cha khác mẹ của tôi."
Lý Thư không tiếp tục nói nữa, Mạt Mạt quan sát Lý Thư, nếu như cô ay tránh né không nói, cô nhất định sẽ nghi ngờ Lý Thư có vấn đề, hơn nữa còn có thể khẳng định Lý Thư chính là người hôm đó đã đẩy cô, nhưng Lý Thư lại rất thành thật, Mạt Mạt chau mày lại.
Mạt Mạt không còn quan tâm đến mối quan hệ của hai người mà hỏi ngược lại: "Ngày 27 tháng 8, cô có đến thành phố Z không?"
Lý Thư mở miệng nói: "Chị gái, có thể chị có điều øì muốn hỏi tôi không, chị cứ trực tiếp hỏi em đi, em biết nhất định sẽ nói cho chị nghe."
Mat Mạt nheo mắt lại: "Được, lúc nãy tôi vừa mới nhớ ra, ngày 27 hình như tôi từng thấy cô ở gần bệnh viện thành phố, cô có nhớ không?"
Lý Thư chau mày lại: "Chị gái, có phải chịu nhớ nhầm không, ngày 27 tôi đang ngồi xe lửa đến thành phố Z đó, sao có thể xuất hiện gần bệnh viện được chứ?"
Mat Mạt hơi ngơ ngác, trong lòng càng nghi ngờ hơn, Lý Thư nhìn cô rất chân thành, không chút tránh né nào cả, đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn về phía cô, Mạt Mạt cũng có chút nghi ngờ tính chân thật về lời nói của Lý Vinh Sinh khi đó.
Sau đó Mạt Mạt cũng không hỏi Lý Thư nữa, chân của Lý Thư càng đau hơn, nước mắt lại rơi xuống, cô ấy cứ liên tục cúi đầu.
Trong lòng Mạt Mạt nghiêng về phía tin tưởng Lý Vinh Sinh hơn, lúc đó cậu ấy không biết cô là ai, đến hôm nay lên lớp mới biết, bộ dạng kích động của Lý Vinh Sinh không thể gạt người, có lễ cậu ấy cũng không ngờ cô sẽ chạm mặt Lý Thư, cho nên những lời nói khi đó là thật.
Mạt Mạt lại nghĩ đến Lý Thư, nếu như cô không đụng trúng Lý Thư thì có lẽ sẽ tin lời của Lý Thư nói, nhưng tai nạn lần này quá bất ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận