Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1763. -

Chương 1763. -Chương 1763. -
Mat Mạt: "Cha mẹ Tiểu Khả kiện cô?"
Tôn Nhuy cười lạnh một tiếng: "Đúng, kiện em rồi, nói là em lợi dụng Tiểu Khả kiếm tiền, không cho Tiểu Khả đến trường, mỗi ngày quay phim, không xứng làm mẹ của Tiểu Khả."
Tôn Nhuy tức đến mức gan cũng đau, cô ta thật sự không nghĩ tới, hai người này học được bản lĩnh, vậy mà chờ cô ta ở ngay chỗ đó.
Mạt Mạt nhíu mày: "Đây là có người ở sau lưng đang bày mưu tính kế rồi!"
Tôn Nhuy: "Em cũng nghĩ như vậy, đây là muốn mượn chuyện của Tiểu Khả để dội nước bẩn lên người em. Chị dâu, thật sự đúng như chị đoán rồi."
Mạt Mạt híp mắt, cha mẹ Tiểu Khả kiện Tôn Nhuy lên toà án, đây là biết con gái không nhận bọn họ, biết không lấy được thứ gì tốt từ chỗ của Tôn Nhuy, cho nên cam tâm bị người lợi dụng, có thể nhìn thấy lợi ích trước mắt, cầm được tiền thật sự, cũng mặc kệ Tôn Nhuy có thể bị kiện mà nổi nóng với Tiểu Khả hay không, có khả năng ở trong lòng của bọn họ, Tôn Nhuy nổi nóng với Tiểu Khả mới tốt, mới có thể hiểu được sự tức giận của bọn họ.
Hơn nữa Tiểu Khả nếu như thật sự được nhận trở về, nói không chừng bọn họ còn ở phía sau trút giận lên người Tiểu Khả nữa.
Mạt Mạt nghiến răng, cô đã nghĩ quá rõ ràng rồi, thâm mắng một câu loại cha mẹ cặn bã, thật sự là đủ cặn bã.
Mạt Mạt hít thở nhiều lần mới không bùng nổ: "Tôi tìm luật sư cho cô, yên tâm đi, chứng cứ trong tay cô cũng phải bảo vệ cho tốt."
Tôn Nhuy: "Em biết rồi, cảm ơn chị dâu."
" Không cần cám ơn tôi, phải rồi, Tiểu Khả thế nào?”
Trong giọng nói của Tôn Nhuy lộ ra sự đau lòng: "Khóc một trận, sưng cả hai mắt, vốn dĩ em cho rằng mẹ em đã đủ ích kỷ rồi, nhưng cha mẹ Tiểu Khả mới đáng hận nhất."
" Đứa nhỏ này cũng thật đáng thương, cô khuyên bảo nhiều hơn chút, đừng đâm vào ngõ cụt."
Tôn Nhuy: "Em biết."
Tôn Nhuy còn rất nhiều việc phải làm, người nào làm việc xấu sau lưng cô ta, trong lòng cô ta cũng đã có cân nhắc, không đáp trở lại, thì thật sự phải xin lỗi bản thân.
Mạt Mạt cúp điện thoại, cô không quan tâm đến Tôn Nhuy nữa, cô ta có thể tự ứng phó.
Sáng sớm hôm sau, Mạt Mạt cầm giấy báo, quả nhiên có tin tức, còn ở trang đầu tạp chí giải trí, cũng phải, Tôn Nhuy cũng được coi là nhân vật của công ty giải trí, dĩ nhiên chiếm tiêu đề.
Mạt Mạt nhìn tin tức trên báo, viết Tôn Nhuy như thể tội ác tày trời, chỉ thiếu chút nữa là nói thành ngược đãi trẻ em, dư luận mà dùng tốt, thật sự có thể huỷ hoại một người trong vô hình.
Mạt Mạt coi như đã nhìn thấy rõ mưu kế phía sau, không chỉ muốn có ảnh hưởng đến danh tiếng của Tôn Nhuy, từ đó ảnh hưởng tới công ty, mà chính là muốn mượn việc này, để giật vị trí bà chủ công ty của Tôn Nhuy xuống, để Kỳ Dung có ý kiến với Tôn Nhuy.
Mạt Mạt cười khẽ một tiếng, những người này ấy à, bởi vì không biết Kỳ Dung và Tôn Nhuy gặp gỡ thế nào, đều cho là Tôn Nhuy dựa vào vận may để làm bà chủ.
Mạt Mạt phủi tờ báo một cái, cười nhạo một tiếng, như này là có nội ứng.
Mạt Mạt muốn gọi điện thoại cho Tôn Nhuy, nghĩ một lát, với tính cách của Tôn Nhuy, buổi tối nhất định dẫn theo Tiểu Khả tới, buổi tối rồi nói là được, chuyện này nói trước mặt là tốt nhất.
Mạt Mạt về công ty, chuyện vui vẻ nhất chính là nhận được điện thoại của Tâm Bảo, Tâm Bảo đau buồn sờ bụng dưới, thật sự là niềm vui bất ngờ ngoài ý muốn, hung tợn trừng mắt nhìn Tùng Nhân, Tùng Nhân gãi mũi, cười nịnh nọt.
Mạt Mạt cầm điện thoại xuống, đang trò chuyện, mới vừa rồi còn có tiếng, cô vừa hỏi một chút sao lại gọi điện thoại đến đây, còn chưa lên tiếng, tim Mạt Mạt đã nhấc lên.
Tâm Bảo được nghỉ không về thành phố Z, vợ chồng trẻ vừa kết hôn, dĩ nhiên Tâm Bảo muốn đến thăm Tùng Nhân. Cấp bậc của Tùng Nhân là chưa thể tong quân, nhưng cũng có chỗ khoan dung, Tùng Nhân lại là vừa hồi phục, lập được công, Tâm Bảo ở một lúc cũng được, cho nên Tâm Bảo đã đến đó.
Mạt Mạt suy nghĩ, không phải là Tùng Nhân đã xảy ra chuyện gì chứ.
Trái tìm này của Mat Mạt, thật sự là chịu không nổi sự sợ hãi: "Tâm Bảo, nói cho mẹ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện øì, mẹ, mẹ có thể chịu được."
Tâm Bảo nghe xong trợn tròn mắt, đây là hiểu lầm, vội nói: "Mẹ, mẹ đừng lo lắng, chúng con tốt mà. Chỉ là quá tốt rồi."
Mạt Mạt sửng sốt, bên tai nghe thấy tiếng xin tha của Tùng Nhân, trong lòng sống lại, trong mắt có sự kinh ngạc vui mừng, không phải như cô nghĩ chứ.
Mạt Mạt thử hỏi: "Tâm Bảo, có phải con mang thai rồi hay không?"
Tâm Bảo sờ lên bụng dưới, mặc dù rất bằng phẳng, vừa vặn rất tốt có thể cảm giác được sinh mệnh bên trong, Tâm Bảo cười ôn nhu: "Vâng, đã hơn hai tháng rồi."
Mạt Mạt tính toán thời gian cũng không phải đã hơn hai tháng, đầu tháng sáu kết hôn, bây giờ gần cuối tháng tám, Mạt Mạt cảm thấy hai đứa này thật sơ ý, đã hơn hai tháng rồi, mới phản ứng ra được.
Mạt Mạt vừa nghĩ tới Tâm Bảo đi hơn một tháng, hai đứa bé này, tuổi vẫn còn nhỏ, may mà không làm bị thương đứa bé. Mat Mat trong lòng suy nghĩ, thuận mồm nói ra ngoài, mặt Tâm Bảo lập tức đỏ lên, cô ấy cũng không nghĩ tới, chủ yếu là do kỳ kinh nguyệt của cô ấy không đều, nếu không phải hôm nay có chút buồn nôn, cô ấy còn không nghĩ đến đâu.
May mà cô ấy không đi theo Tùng Nhân thử huấn luyện một chút, nếu như thật sự như vậy, nghĩ lại mà lo lắng.
Tâm Bảo đã nghĩ đến, Mạt Mạt lại càng như vậy, chuyện gì cũng không thể suy nghĩ nhiều, càng nghĩ nhiều, Mạt Mạt càng sợ hãi.
Mạt Mạt cảm thấy, Tâm Bảo không thể đi theo bên cạnh Tùng Nhân nữa: "Về nhà đi, mẹ chăm sóc con.”
Tâm Bảo tính toán thời gian, vẻ mặt đau khổ: "Mẹ, con cũng muốn về, nhưng sắp khai giảng rồi, lần này con đi đi về về chưa đủ giày vò, con không sao, con về thẳng trường học là được."
"Suýt nữa mẹ quên mất, con chưa học xong, bây giờ đã mang thai thì phải làm sao?"
Tâm Bảo cũng buồn rầu: "Con còn một năm mới được tốt nghiệp phân phối."
Mạt Mạt nghĩ đến huấn luyện ở trường quân đội: "Con về thì phải viết cái báo cáo, không thể tham gia huấn luyện, việc này phải làm tốt, xem xem Tùng Nhân có thời gian hay không, đi cùng con về xử lý một chút, chờ con tới trường, mẹ đến thăm."
Mạt Mạt thầm nghĩ, may mà là khoa truyền tin, không có nhiều huấn luyện. Tâm Bảo: "Con biết rôi, mẹ, con cúp máy trước, con gọi cho mẹ sau."
Mạt Mạt: "Được, chờ lát nữa mẹ gọi lại, con lấy giấy bút, ghi lại những thứ mà phụ nữ có thai kiêng ky."
Tâm Bảo: "Được."
Mạt Mạt cúp điện thoại, kích động đi đi lại trên mặt đất, cô sắp làm bà nội rồi, thật sự là bà nội trẻ.
Mạt Mạt nghĩ đến cháu trai, mang thai mười tháng, đúng lúc Tâm Bảo tốt nghiệp, sáu tháng cuối năm là phải phân phối đi thực tập, Tâm Bảo có thể đẩy về sau, như vậy sáu tháng cuối năm Tâm Bảo có thể về dưỡng thai.
Sau đó Mạt Mạt lại buồn, Tâm Bảo sinh em bé, cô phải chăm sóc, nhưng cô bận rộn, Tê Hồng cũng bận.
Chuyện này làm bà nội không thể so sánh với bà ngoại, bà nội không chăm về tình về lý đều không thể nào nói nổi, cho người khác có cơ hội nói ra nói vào, nhưng bà ngoại thì khác, giúp mình chăm sóc, đó là thương con cháu, bận rộn không chăm được, ai cũng không nói nổi
Hơn nữa Mạt Mạt không tin bảo mẫu và người giúp việc theo giờ, con cháu nhà mình, tự mình chăm nom là tốt nhất, đời trước cô đã gặp nhiều rồi, chuyện giúp việc theo tháng ngược đãi trẻ em.
Mỗi lần Mạt Mạt nhìn thấy đều tức muốn chết, cũng không biết sao những người này không có lương tâm như vậy, kiếm được tiền còn ngược đãi con cháu nhà chủ, môi lân được đưa ra ánh sáng, đều gây nên sự phẫn nộ, hận không thể xé sống những người này.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận