Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 806. Vất vả 2

Chương 806. Vất vả 2Chương 806. Vất vả 2
Buổi trưa đám Mạt Mạt ăn cơm xong, ngày mai và ngày kia là cuối tuần, Mạt Mạt đã xin nghỉ xong, thứ bảy không cần đến học.
Hôn lễ của Bàng Linh cũng là chủ nhật này, buổi tối Mạt Mạt ở nhà Trang Triều Lộ ăn cơm.
Hôm nay ngoại trừ Trang Triều Dương và Tô Nhị, bọn nhỏ đều trở về rồi, Trang Triều Dương và Tô Nhị phải sáng mai mới có thể trở về.
Buổi tối bọn nhỏ thổi bóng bay, Mạt Mạt cầm sợi dây màu đỏ: "Mấy đứa buộc chặt bóng bay vào nhé, ngày mai còn có một ngày, đừng để không khí xì ra hết nhé."
Khởi Hàng thổi bóng đến mức quai hàm đều đã đau: "Mợ út, chỉ có thể dùng miệng thổi thôi à?"
"Cũng có thể dùng khí quản, nhưng quá tốn sức, còn không bằng thổi bằng miệng đâu! Mấy đứa trẻ ranh to xác này, bây giờ mới được có một chút ít bóng bay, lát nữa là xong rồi."
Khởi Thăng buộc bóng bay, chỉ một đống bóng bay trên mặt bàn: "Mợ út, đây là một chút sao? Vừa rồi cháu cũng thấy, phải có đến 500 quả đấy."
Mạt Mạt a lên một tiếng: "Có nhiều như vậy sao?"
Khởi Thăng gật đầu: "Chỉ có ít không nhiều."
Mạt Mạt cười xuề xoà, ai da, cô mua nhiều rồi, cô cho là ở tương lai, lúc kết hôn ở tương lai, 500 quả bóng bay còn ít đầy, thu lại một ít, chỉ để lại 200 quả.
Khởi Hàng thở ra một hơi, 200 quả còn tốt.
Mạt Mạt đặt hết giấy đã viết xong và giấy đỏ đã cắt vụn đều bỏ vào trong bóng bay, đây là dùng lúc làm trò chơi.
Khởi Hành có dự cảm không tốt, hai mắt giật giật nhìn chằm chằm chồng giấy trong tay Mạt Mạt, hết nói nổi: "Mợ út, như này thì quá nhiều, một chùm bóng bay đều có tờ giấy."
Mạt Mạt cúi đầu nhìn tờ giấy trong tay: "Những thứ này cũng không phải do mợ viết, cháu muốn tìm thì tìm đám Khởi Hàng ấy."
Khởi Hàng cười xấu xa: "Anh cả, chúng em đã bị anh nhìn thấy nhét giấy vào rồi. Đã đủ thú vị rồi, yên tâm đi, đều là trò chơi đơn giản thôi."
Khởi Hành: "Ha ha, tin em thì có mà thấy quỷ, mấy thằng nhóc thối này, trả thù anh hả?"
Khởi Thăng vội vàng giơ tay: "Việc này không có phần của em, anh cả, khó mà có được hôn lễ có thể náo loạn, anh cũng muốn náo nhiệt một chút đúng không?"
Mạt Mạt cúi đầu nhìn trò chơi được viết trên giấy, chờ lúc Khởi Hành bắt được, nhất định sẽ muốn đánh hai thằng nhóc này.
Trò chơi bóng bay đã treo xong rồi, lan can lầu trên buộc một ít, trong hộc tủ buộc một ít, buộc ở cánh cửa.
Đám Mạt Mạt bận rộn cả đêm mới làm xong bóng bay, kết hôn thật quá mệt mỏi.
Sáng hôm sau, Mạt Mạt nấu cơm xong, đúng lúc Trang Triều Dương vào nhà, rửa tay rồi đi ra ăn cơm, ngồi xuống cầm bánh: "Đều chuẩn bị xong rồi?"
"Xong rồi, xế chiều hôm nay đến nhà hàng nhìn xem là hết việc rồi."
"Vợ vất vả rồi."
"Không vất vả, bọn nhỏ giúp được không ít việc đâu, phải rồi, Khởi Hành kết hôn, nhà ta mừng bao nhiêu tiền?"
Trang Triều Dương suy nghĩ một chút nói: "300 đi, đợi lúc Khởi Hàng và Khởi Thăng kết hôn rồi lại nói."
Mạt Mạt gật đầu đồng ý, nhiều năm như vậy Trang Triều Lộ vẫn luôn chăm sóc hai người, bao nhiêu tiền cũng không nhiều.
Bên này Mạt Mạt làm hồng bao xong, Trang Triều Dương ăn cơm xong tắm rửa, đổi quần áo bình thường, đứng trước gương ngắm nghía bản thân, thấy cứ khó chịu kiểu gì, cuối cùng lại đổi về quân phục đã giặt sạch, vẫn là quân phục thuận mắt hơn.
Cả nhà Mạt Mạt đến nhà chị cả, Tô Nhị đã thay quần áo xong: "Anh còn chưa gặp nhà thông gia, anh và Triều Lộ muốn đến nhà họ Bàng một chuyến, hai người các em giúp bọn anh đến xem nhà hàng chuẩn bị thức ăn thế nào rồi."
Trang Triều Dương nói: "Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận