Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 305. Thời gian quá chính xác 1

Chương 305. Thời gian quá chính xác 1Chương 305. Thời gian quá chính xác 1
Thời gian quá chính xác 1
Mat Mat gật đầu: "Vâng, hôm nay chúng cháu đi đăng ký ạ."
Liên Kiến Thiết: "Đăng ký kết hôn là một chuyện vui vẻ, tối nay qua đây ăn cơm, ông bảo bà cháu hầm con gà mái."
"Vâng al”
Trang Triều Dương để xe đạp lại, hai người họ đi bộ đến nhà chị Triệu Lộ, bởi vì hai người họ thường xuyên tới nên mọi người trong làng đều biết góa phụ mới tới có một người em trai là sĩ quan, vợ chưa cưới của anh là cháu gái của Liên Kiến Thiết.
Bởi vì mối quan hệ này mà trong hai năm qua, rất ít người trong thôn bàn tán về Trang Triều Lộ, trước đây họ luôn cô lập Trang Triều Dương khi họ làm việc, nhưng bây giờ họ thỉnh thoảng sẽ ra tay giúp đỡ.
Trang Triều Lộ đã kết bạn với hai người bạn ở thôn Tiểu Hà, cuộc sống của cô ấy ngày càng trở nên thoải mái hơn.
Dọc đường đi hai người gặp rất nhiều dân làng, ai quen biết cũng chào hỏi. Khi đến gần nhà Trang Triều Lộ, thím Lý ở xa nhìn thấy Mat Mạt: "Hai đứa sắp kết hôn đúng không!"
Mạt Mạt trả lời: "Bọn cháu đăng ký kết hôn rồi 8."
"Thật à, đây là một chuyện tốt, chúc mừng các cháu nhé."
Tô Vũ đang chơi ở cửa ném quả cầu đi, lao đến chỗ Mạt Mạt: "Dì Mạt Mạt."
Mạt Mạt đưa tay đỡ lấy Tô Vũ, Trang Triều Dương nói: "Từ nay về sau cháu con có thể gọi là mợ rồi, gọi một cách quang minh chính đại."
Tô Vũ nhìn Mạt Mạt: "Thật ạ?"
Mạt Mạt gật đầu: "Đương nhiên là thật."
Tô Vũ nhảy cẵng lên: "Mợ ơi mợ ơi."
Mạt Mạt hôn má Tô Vũ: "Ngoan lắm."
Tô Khởi Thăng đã mười hai tuổi, giống như một người lớn, đứng bên cạnh Trang Triều Dương: "MỢ."
Mạt Mạt giơ tay xoa đầu Tô Khởi Thăng: "Mợ đây!"
Thím Lý thức thời rời đi, còn bảo Mạt Mạt rảnh rỗi thì qua chơi. Sau khi thím Lý rời đi, Trang Triều Dương hỏi Khởi Thăng: "Mẹ và anh trai cháu đâu?"
Khởi Thăng: "Đi cắt cỏ cho heo rồi ạ."
Mạt Mạt kéo tay Tô Vũ: "Chúng ta vào nhà trước đi"
Vào trong nhà, Trang Triều Dương đặt quà trong tay xuống, Mạt Mạt tìm quần áo và băng đô của Tô Vũ rồi đưa cho cô bé, cô bé vui vẻ nhận lấy: "Cháu cảm ơn mợ."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ Cô bé vừa nói vừa ôm bộ quân áo đi thay.
Mạt Mạt lại tìm đồ của Khởi Thăng, Khởi Thăng ôm vào lòng: "Cảm ơn mợ, cháu rất thích."
Trang Triều Dương nói: "Sao cháu không đi thay đồ?
Khởi Thăng lắc đầu: "Khi nào ra ngoài cháu sẽ mặc, bây giờ sẽ bẩn mất."
Trong hai năm qua, Trang Triều Lộ chưa bao giờ may quần áo mới cho con để con khiêm tốn hòa nhập với làng. Trong hai năm qua, Khởi Thăng luôn mặc những chiếc quân mà Khởi Hàng không vừa, nên cậu rất nâng niu quần áo mới.
Tô Vũ thay quần áo xong chạy ra ngoài: "Mợ ơi, có đẹp không ạ?"
Tô Vũ nói xong còn xoay hai vòng, Mạt Mạt khen: "Xinh lắm, qua đây mợ chải tóc cho cháu."
Tô Vũ vui vẻ đi lấy gương và lược gỗ, còn lẩm bẩm: "Anh ba chải xấu lắm, mợ chải đẹp hơn."
Khởi Thăng nghiêm mặt: "Em đã chín tuổi rồi, nên tự mình chải đầu."
Tô Vũ bĩu môi: "Chải tóc khó lắm."
Sau khi Mat Mat chải tóc cho cô bé, Trang Triều Lộ và Khởi Hàng trở lại, mỗi người mang theo một sọt cỏ cho heo, Trang Triều Dương ra ngoài phụ cắt cỏ.
Trang Triều Lộ thấy em trai trở về mà không hề kinh ngạc chút nào: "Chị đoán có lễ gần đây em sẽ đến, thật sự đoán không sai." Khởi Hàng lật tìm trong cỏ heo như vật quý, cậu lôi ra một con thỏ và một con gà rừng: "Cậu ơi, cậu thật có lộc ăn."
Mạt Mạt và Tô Vũ đi ra: "Chị."
Trang Triều Lộ nghe thấy xưng hô đã thay đổi, cười híp mắt nói: "Tốt tốt."
Trang Triều Dương lấy giấy đăng ký kết hôn ra đưa cho Trang Triều Lộ xem: "Bọn em kết hôn rồi."
Trang Triêu Lộ cẩn thận nhìn tờ giấy đăng ký kết hôn, hốc mắt đỏ hoe, giọng mũi nặng nề: "Tốt lắm, ông ngoại và mẹ biết chuyện nhất định rất vui."
Trang Triêu Dương rũ mắt xuống: "Vâng."
Trang Triều Lộ cười nói: "Xem em kìa, ngày vui mà lại thương cảm. Mau vào nhà đi, bên ngoài nóng."
Trang Triều Lộ vừa nói vừa kéo Mạt Mạt vào nhà, Khởi Hàng tươi cười đưa tay ra: "Cậu ơi lì xì."
Trang Triều Dương không vui gõ lên trán cậu nhóc: "Không thiếu phần của cháu đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận