Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 1034. Cam Lanh 2

Chuong 1034. Cam Lanh 2Chuong 1034. Cam Lanh 2
Sắc mặt Liên Thanh Bách cũng không tốt, anh không nói năng gì, nếu như không phải do tiếng hét của Từ Liên thì cũng sẽ không nổ súng trước, làm hi sinh một đồng chí công an, lỗi phần lớn đều do Từ Liên mà ra, lại còn làm hại Vân Kiến, cả đời này Liên Thanh Bách cũng không muốn nghe đến cái tên Từ Liên nữa,"Không nhắc đến cô ta nữa, em thì sao, không bị dọa sợ chứ!"
Mat Mat"Em vẫn tốt, anh cả, anh vẫn ổn chứ, Triều Dương không cho em lái xe, chúng ta về nhà một chuyến đi, anh cũng cần thay quần áo nữa, hai đứa trẻ vẫn ở nhà, em cũng làm chút đồ ăn cho Triều Dương và Vân Kiến, hai người cần bổ sung dinh dưỡng."
Liên Thanh Bách đứng dậy,'Chuyện hôm nay chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, anh không sao, đi thôi!"
Mạt Mạt đứng dậy, Trang Triều Dương nói với Liên Thanh Bách: "Lúc đi lại phải đỡ lấy Mạt Mạt, bên ngoài vẫn đang có tuyết rơi đó!"
Liên Thanh Bách,"Cứ yên tâm đi, ở đây giao hết cả lại cho cậu."
Trang Triều Dương lại nói với vợ: "Về nhà uống nhiều nước ấm, buổi tối Thanh Bách đến đây là được rồi, em bị cảm lạnh rồi, ở nhà nghỉ ngơi."
Mạt Mạt gật đầu,"Em biết rồi, em sẽ chăm sóc cho bản thân thật tốt, anh yên tâm đi." Trang Triêu Dương thực sự không yên tâm vợ mình, nhưng các con ở nhà một mình không được, Vân Kiến ở trong bệnh viện cũng phải có người chăm nom, hiện giờ anh hận không thể tách mình làm hai.
Trang Triều Dương thấy vợ đi về rồi, lúc này mới nằm xuống người, mắt nhìn chằm chằm kim truyền nước.
Liên Thanh Bách khởi động ô tô, đỡ Mạt Mạt lên xe. Mạt Mạt cuốn bản thân kín mít, nhưng vẫn hơi lạnh, xem ra hơi phát sốt rồi, may mà ngày mai là chủ nhật, có thể ở nhà nghỉ ngơi một ngày.
Về đến nhà cũng đã sáu giờ tối, Tùng Nhân tuy rằng lo lắng cho mẹ nhưng vừa nghĩ tới cha về rồi thì yên tâm hơn, ở nhà cùng em làm bài tập.
Tùng Nhân nghe thấy tiếng mở cửa, nhìn thấy mẹ trước, sau đó nhìn thấy cả người cậu cả đều là máu, không nhìn thấy cha thì lo lắng,"Mẹ, cha đâu ạ?"
Hai mắt Tùng Nhân lập tức đỏ hoe, Mạt Mạt lau mắt cho Tùng Nhân,"Cha không sao, cha đang chăm sóc cậu Vân Kiến, mẹ về trước, cha và cậu Vân Kiến đều bình an rồi, Tùng Nhân đừng lo lắng."
An An ôm đùi mẹ, Mat Mạt xoa đầu con trai ut'An An, con giúp mẹ làm chút việc có được không?"
An An dụi mắt,"Dạ được."
Mạt Mạt thay quần áo, vẫn là trong nhà ấm áp, buổi tối không thể uống nước gừng, Mạt Mạt đun một chút nước đường đỏ, cô uống một cốc, Liên Thanh Bách uống một cốc để làm ấm người. Mat Mat dùng đường đỏ nấu cháo, Van Kien mới làm phẫu thuật xong, vẫn nên ăn đồ thanh đạm một chút mới tốt, cô làm món trứng gà hấp, thêm hai bát mì, mì này để Trang Triều Dương ăn.
Mạt Mạt nấu cơm xong xuôi thì cả người lại đầm đìa mồ hôi, đầu cũng đỡ nặng hơn, mũi cũng đỡ nghẹt rồi. Liên Thanh Bách thay quần áo sạch sẽ, giặt quần áo xong cũng dọn dẹp nhà vệ sinh sạch sẽ.
Mạt Mạt đã thu dọn xong những đồ cần mang đi rồi, chăn của bệnh viện hơi mỏng, trong nhà Mạt Mạt có không ít chăn, Vân Kiến và Vân Bình lúc chuyển nhà đều không mang theo chăn, Mạt Mạt lấy ba cái chăn rồi lại lấy thêm hai phích nước nóng, thêm cả khăn mặt với đồ bàn chải đánh răng các thứ, chậu rửa mặt cũng lấy hai cái, cốc giữ nhiệt cũng đem cả luôn.
Liên Thanh Bách nhìn đống đồ em gái chuẩn bị, khóe miệng giật giật,'Em như này là đi nghỉ dưỡng hả?"
Mạt Mạt,"Chuẩn bị nhiều một chút cũng chẳng làm sao cả!"
Liên Thanh Bách nói không lại em gái mình, em gái nói đem thì phải đem hết theo, Mạt Mạt đã chuẩn bị xong xuôi, Tùng Nhân và An An cũng đặt mì lên bàn,"Chúng ta ăn cơm trước đi ạ."
Liên Thanh Bách: "Được."
Bởi vì Mạt Mạt cảm lạnh nhẹ, Tùng Nhân lớn rồi nên hiểu chuyện, biết cha không sao rồi nên quyết định ở nhà chăm sóc mẹ, An An cũng muốn ở nhà chăm sóc mẹ cùng anh trai.
Tùng Nhân giúp cậu đem đồ xuống dưới nhà, Mạt Mạt đợi Tùng Nhân lên nhà, khen cậu bé,"Tùng Nhân trưởng thành rồi, giờ đã là trụ cột gia đình rồi đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận