Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 244. Đồng chí Liên Mat Mạt, em không thể tước đoạt quyền lợi của anh 2

Chương 244. Đồng chí Liên Mat Mạt, em không thể tước đoạt quyền lợi của anh 2Chương 244. Đồng chí Liên Mat Mạt, em không thể tước đoạt quyền lợi của anh 2
Đồng chí Liên Mạt Mạt, em không thể tước đoạt quyền lợi của anh 2
Trang Triều Dương quả thật có thực lực này, Mạt Mạt: "... Anh gọi đi!"
Trang Triều Dương: "Đồng chí lại thêm một món đậu phụ hầm."
"Được, tổng cộng là mười đồng và phiếu lương thực hai cân."
Trang Triều Dương đưa tiền, nhân viên phục vụ đếm xong: "Được rồi, hai người về bàn ngồi chờ một lát, khi nào xong tôi sẽ gọi."
"Được."
Đồ ăn phải nửa tiếng sau mới xong, đều do Trang Triều Dương bưng tới, Mạt Mạt không cần phải đụng tay vào. Nhân viên phục vụ nhìn Mạt Mạt mấy lần, trong thời đại này, rất ít khi thấy đàn ông chăm sóc cho phụ nữ như thế.
Sức ăn của Mạt Mạt rất ít, ăn một cái bánh bao xong là đã no rồi, còn lại đều vào bụng Trang Triều Dương. Bàn tay Mạt Mạt nhịn không được véo một cái vào bụng Trang Triều Dương: "Anh ăn nhiều như vậy mà không thấy dạ dày anh to lên chút nào cả, đồ ăn kia đi đâu hết rồi?"
"Đương nhiên là ăn hết vào bụng, đi thôi, anh đưa em đi làm."
"À, đúng rồi, có phải bọn Khởi Hàng đều đã quay về không?"
"Không, Khởi Hàng ở nhà làm ruộng, chỉ có chị gái dẫn theo Tiểu Vũ với Khởi Thăng đến thôi."
Mạt Mạt nhìn đồng hồ liền vội vàng: "Vậy thì anh đi với em về nhà một chuyến, trong nhà em vẫn còn kẹo để đưa cho hai đứa đấy."
Thấy trong lòng Mạt Mạt luôn có người nhà của anh nên Trang Triều Dương rất vui vẻ: "Được."
Hai người lấy kẹo xong, Trang Triêu Dương nhất định đòi đưa Mạt Mạt đi làm. Ngoài miệng thì Mạt Mạt nói phiền phức, nhưng trong lòng lại vui sướng biết bao nhiêu.
Mạt Mạt đang nói lời tạm biệt với Trang Triều Dương thì phía sau có người gọi: "Doanh trưởng?"
"Hứa Thành à? Sao cậu lại ở đây?"
Hứa Thành kéo Tôn Tiểu Mi qua: "Không phải là hôm nay tôi được nghỉ một ngày sao? Tôi đến thăm đối tượng của tôi."
Mạt Mạt kinh ngạc, thì ra đối tượng của Tôn Tiểu Mi là Hứa Thành! Xem ra người cứu Tôn Tiểu Mi chính là Hứa Thành.
Hứa Thành nhìn thấy Mạt Mạt, cười chào hỏi: "Mat Mạt!"
"Xin chào!”
Sắc mặt Tôn Tiểu Mi không tốt lắm, đối tượng của Liên Mat Mat thì ra lại là Doanh trưởng, so với Hứa Thành còn cao hơn một cấp, hơn nữa còn là cấp trên của Hứa Thành. Cô ta không nhịn được sự bực tức, hất tay Hứa Thành trên tay mình ra. Hứa Thành là người theo chủ nghĩa đàn ông điển hình, Tôn Tiểu Mi ở trước mặt mọi người giận dỗi như vậy, đây có phải là làm cho anh ta mất mặt không chứ? Vậy nên giọng điệu cũng không tốt lắm: "Em làm gì thế hả?"
Tôn Tiểu Mi hơi sửng sốt: "Em hơi không được thoải mái, đi lên trước đây."
Hứa Thành: "Được rồi, em đi lên đi."
Nói xong anh ta liền xoay người nói chuyện với Trang Triều Dương: "Doanh trưởng, anh và Mạt Mạt đây là sao?"
Tôn Tiểu Mi cắn môi, trong lòng hơi khó chịu, tính tình cũng nổi lên, dậm chân một cái rồi xoay người bỏ chạy.
Ánh mắt Trang Triều Dương lóe lên: "Sau này cậu phải gọi là chị dâu, ngày mai chúng tôi đính hôn rồi."
Hứa Thành là binh lính thành thị, tính tình cao ngạo, lúc ở bộ đội vẫn luôn lấy Liên Thanh Bách ra làm đối tượng để so sánh. Sau đó Liên Thanh Bách được chọn đi học ở trường quân đội, bọn họ liền suy đoán là bởi vì Doanh trưởng coi trọng em gái của Liên Thanh Bách nên mới có thể đem danh ngạch kia cho Liên Thanh Bách, cũng từng làm ra một vài động tác nhỏ nhưng cuối cùng cũng bị Trang Triều Dương xử lý hết.
Lời chúc mừng của Hứa Thành có vẻ hơi cứng đờ, sau đó hỏi: "Doanh trưởng, hai người tới đây mua đồ à?”
Trang Triều Dương nhếch môi: "Không phải, Mạt Mạt làm việc ở cửa hàng bách hóa."
Hứa Thành có chút đắc ý: "Đối tượng của tôi cũng làm việc ở cửa hàng bách hóa đấy, cô ấy làm ở phòng tổ chức, còn chị dâu thì sao?"
Mạt Mạt: "Phòng kế toán."
Hứa Thành không nói lời nào, vẻ mặt có hơi xấu hổ: "À, tôi còn có chút việc, đi trước nhé."
Mat Mạt nhìn Hứa Thành đang dần di xa, im lặng một lúc: "Vừa nãy có phải anh ấy khoe khoang không?”
Trang Triều Dương cười khẽ: "Cậu ta có một tật xấu như vậy, tính tình cao ngạo nên cái gì cũng muốn so sánh với người khác. Lại có anh trai em đi học ở trường quân đội nên cậu ta không nuốt trôi được cục tức này, đương nhiên muốn giẫm lên em rồi."
Mạt Mạt mặt đầy vạch đen, Hứa Thành và Tôn Tiểu Mi thật đúng là xứng đôi, ngay cả tính cách của hai người này cũng tương tự nhau nữa, khó trách có thể nhìn nhau vừa mắt nhanh như vậy: "Đồng chí Trang Triều Dương, em đi làm đây, buổi tối không cần đến đón em nữa đâu."
"Đồng chí Liên Mạt Mạt, đón em tan tâm cũng là thú vui của anh mà, em không thể tước đoạt quyền lợi của anh như thế được." Mat Mạt: "...
Tại sao cô lại cảm thấy Trang Triều Dương càng ngày càng ngang ngược vậy chứ?
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận