Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 306. Thời gian quá chính xác 2

Chương 306. Thời gian quá chính xác 2Chương 306. Thời gian quá chính xác 2
Thời gian quá chính xác 2
Trang Triều Lộ rửa tay, thay quần áo sạch rồi đuổi bọn trẻ ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Mạt Mạt và Trang Triều Dương.
Cô ấy lấy một chiếc hộp gỗ từ trong phòng ra.
Đẩy chiếc hộp gỗ về phía Mạt Mạt: "Ông ngoại giao cho chị trước khi qua đời, để chị đưa cho Triều Dương khi em ấy kết hôn, sau này chị sẽ giao nó cho em"
Mat Mat nhìn Trang Triều Dương, Trang Triều Dương cũng ngẩn người, rõ ràng là không biết, Trang Triều Lộ cười nói: "Mở ra xem đi."
Mạt Mạt hỏi ý kiến Trang Triều Dương, Trang Triều Dương gật đầu, sau đó Mạt Mạt mở hộp ra, trong hộp không phải đồ trang sức mà là một chùm chìa khóa và một số giấy tờ nhà.
Trang Triều Lộ giải thích: "Nói về giấy tờ nhà trước nhé. Có một tờ là tứ hợp viện, nhà tổ tiên của nhà họ Trang, những giấy tờ nhà còn lại là các cửa hàng. Ông ngoại đã hiến tặng những ngôi nhà đó, Triều Dương cũng biết chuyện này. Nhưng nó không biết ông ngoại không muốn hiến toàn bộ tài sản của gia đình nên đã tính toán thiệt hơn, hiến có thời hạn, chỉ hai mươi năm thôi."
Mạt Mạt nhìn tài liệu hiến tặng, đúng là hai mươi năm, chính xác là kết thúc vào năm 1979. Mat Mạt:
Nếu không phải ông ngoại Trang không có gì bất thường, có lẽ cô đã nghi ngờ rằng ông cụ đã được tái sinh, thời gian quá chính xác.
Trang Triều Dương nhìn Mạt Mạt chằm chằm: "Sao vậy?"
Mat Mat lắc đầu: "Không có gì, em bất ngờ quá thôi."
Trang Triều Lộ cười nói: "Cũng không có gì bất ngờ cả, ngoại trừ việc hồ đồ trong chuyện mẹ chị lấy chồng thì những chuyện khác ông ngoại đều rất giỏi!"
Trang Triều Dương cầm chìa khóa: "Đống chìa khóa này là sao ạ?”
Trang Triều Lộ nói: "Tranh chữ cổ, một số đồ dùng quý giá, đây là gia tài truyền thừa nhiều năm của nhà họ Trang, ông ngoại để lại cho em. Còn đồ trang sức thì ông đưa cho chị rồi, em không có ý kiến gì chứ!"
Trang Triều Dương lắc đầu: "Không ạ."
Trang Triều Lộ nhìn Mạt Mạt, mọi người biết đấy, nhà họ Trang có rất nhiều trang sức.
Mạt Mạt nói: "Em mới gả vào nhà, nghe theo Triều Dương ạ."
Trang Triều Lộ vui mừng, cô ấy không muốn vì tiền tài mà trở nên xa lạ: "Mặc dù trang sức đều là của chị nhưng trước khi mẹ qua đời, bà vẫn đưa của hôi môn cho Trieu Dương, nói thăng là đưa cho con dâu. Nó đã tặng một bộ, còn mấy bộ nữa, hiện tại chị không tiện đưa cho em, khi nào về thủ đô chị sẽ đưa cho em.”
"Cảm ơn chị."
Trang Triều Lộ lại móc năm trăm đồng từ trong túi ra đưa cho Mạt Mạt: "Tiền quà cưới, em đừng chê ít, chị bây giờ không có nhiều tiền mặt."
Mạt Mạt vội vàng từ chối, Trang Triều Dương đẩy vê: "Chị, bọn em không thiếu tiên, những năm qua em cũng đã tiết kiệm được tiền, với cả chị đã cho em ba trăm để mua đồ đạc trong nhà rồi. Em không thể nhận số tiền này."
Mat Mat tiếp lời: "Đúng đấy chị, chúng em thực sự không thể nhận."
Thấy Trang Triêu Dương và Mat Mạt có thái độ rất kiên quyết, Trang Triều Lộ đành phải cất đi: "Nếu sau này các em cần dùng tiền thì cứ lấy của chị. Đừng khách sáo, chúng ta là người một nhà."
Mạt Mạt trả lời: "Vâng al
Buổi trưa Mạt Mạt nấu cơm, Trang Triều Dương giúp đỡ, làm món thịt thỏ cay, gà hầm, cá kho, trứng xào cà chua, đậu cô ve xào khoai tây và một món rau trộn.
Đến giờ ăn, Trang Triều Lộ lấy bảy cái bát, Mạt Mạt sững sờ: "Chị, chị lấy thừa một bát."
Bạn cần đăng nhập để bình luận