Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 897. Người quen 1

Chương 897. Người quen 1Chương 897. Người quen 1
Người quen 1
Mạt Mạt lên giường nhường chỗ cho Trang Triều Dương, Trang Triều Dương nằm bên ngoài, ôm vợ: "Ngủ đi, ngày mai anh dẫn em đi dạo khắp nơi."
Mat Mat chui vào trong chăn, mí mắt nặng nề, ừm một tiếng rồi lại ngủ thiếp đi.
Trang Triều Dương xoay người, nghiêng người nhìn vợ mình đang ngủ, trong lòng tràn đầy cảm giác hạnh phúc, anh nhắm mắt lại rồi nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, Mạt Mạt tỉnh lại trước, Trang Triêu Dương mấy ngày nay rất mệt mỏi. Lúc Mạt Mat tỉnh lại Trang Triều Dương cũng chưa tỉnh, hốc mắt Trang Triêu Dương xanh đen.
Lúc Trang Triều Dương tỉnh lại liền nhìn thấy vợ mình ngồi ở một bên cầm bút không biết đang viết cái gì, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Hai tay Trang Triều Dương gối đầu, động tác hơi mạnh, Mạt Mạt nghe thấy, đặt bút trong tay xuống: "Anh dậy rồi!"
"Em đang viết gì mà tập trung thế?"
Mạt Mạt đưa quyển sổ cho Trang Triều Dương: "Đây, anh xem đi."
Trang Triều Dương chống nửa thân trên ngồi dậy, dựa vào đầu giường, nhận lấy quyển sổ trong tay Mạt Mạt. Mạt Mạt không viết nhiều, chỉ có một trang, nhưng nội dung làm cho Trang Triêu Dương trở nên thật nghiêm túc.
Trang Triều Dương cầm quyển sổ: "Em có ý tưởng như vậy từ khi nào?"
Mạt Mạt dựa vào bụng Trang Triều Dương: "Lúc nghe chị gái nói về việc gây quỹ. Chúng ta là con cháu của quân nhân, chúng ta phải cống hiến cho quân nhân, vậy nên em mới nảy ra ý tưởng. Lúc đến em đã muốn nói chuyện với anh rồi, nhưng hôm qua quá mệt mỏi, không phải là thời điểm tốt để nói chuyện."
Trang Triều Dương đang lo lắng cho những người bị thương này, tuy rằng đã sắp xếp cho bọn họ, nhưng thương binh quá nhiều, không thể nào lo hết cho bọn họ được.
Trang Triều Dương cảm thấy hình tượng của vợ mình lúc này lấp lánh làm chói mắt anh, hỏi: "Sao em lại nghĩ đến việc dạy nghề cho bọn họ."
Mạt Mạt cầm lấy quyển sổ: "Rất đơn giản, quân nhân đều kiên cường bất khuất, em có thể nhờ quan hệ giúp đỡ tìm việc làm cho bọn họ, nhưng phần lớn mấy người kia sẽ không nhận lấy, họ tình nguyện tay làm hàm nhai hơn. Vậy nên em liền thay đổi ý nghĩ, dạy bọn họ một nghề nào đó, có tay nghê rồi thì sau này có thể căn cứ theo sở thích làm chuyện mình thích."
Ánh mắt Mạt Mạt sáng ngời: "Anh nghĩ xem, có một nghề trong tay rồi, những người không có đầu óc kinh doanh thì có thể tự mình tìm việc làm, biết lái xe thì làm tài xể, biết nâu cơm thì làm đâu bếp. Hiện tại nhà hàng đang trỗi dậy, đầu bếp là nghề nghiệp đang thiếu người đấy."
Mạt Mạt nói tới đây dừng một chút: "Những chuyện trước đây không quan trọng nữa, em chỉ nói đến những chuyện sau này. Em hy vọng sẽ có một vòng tuần hoàn, anh em, cha nuôi đang kinh doanh xuất khẩu. Ông ấy cần rất nhiều hàng thủ công mỹ nghệ, thêu thùa thì mấy người đàn ông này không làm được, nhưng mà chế tác quạt hay những thứ hàng thủ công khác thì vẫn được mà."
Trang Triều Dương nghe rất nghiêm túc, thấy vợ khát nước, đưa tới một ly nước, Mạt Mạt uống một ngụm rồi tiếp tục nói: "Ý tưởng của em chính là, cha nuôi ở bên này để chuẩn bị đủ hàng hóa phải chờ đến hai tháng, quá lãng phí thời gian. Em liền nghĩ, có thể tìm một số người đến xưởng học tập, sau đó tự mình mở xưởng, cung cấp hàng cho cha nuôi. Sau này trực tiếp hợp tác với cha nuôi, kiếm được tiền rồi thì có thể mở rộng sản xuất, tiếp tục tiếp nhận binh lính xuất ngũ về làm việc."
"Đương nhiên, chuyện này chỉ thích hợp với người khéo tay. Còn những người khác thì sẽ đi học nghề khác. Em nghĩ thế này, nhóm đầu tiên học được rồi, bọn họ được giúp đỡ thì sẽ tự phát triển, đi giúp đỡ những binh lính xuất ngũ khác. Người nhiều sức lớn, tuy rằng không thể trợ giúp hết tất cả mọi người, nhưng cũng có thể trợ giúp một phần."
Trang Triều Dương cảm giác vợ mình chính là một khối bảo, tấm lòng đẹp vô cùng, đây chính là vợ của Trang Trieu Dương.
Trang Triều Dương nói: "Vợ à, ý tưởng của em thật sự rất tuyệt, nhưng còn giáo viên dạy nghề thì sao? Làm sao tìm được bây giờ? Hơn nữa những chuyện này, cũng phải có người đi quản lý, không có người thì chỉ là một mớ lộn xộn thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận