Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1364. Nói Lời Ác Độc 2

Chương 1364. Nói Lời Ác Độc 2Chương 1364. Nói Lời Ác Độc 2
Mạt Mạt không hề quên, năm đó khi Tôn Nhụy rời đi, đã từng nói với cô, cẩn thận Phạm Đông, như vậy Tôn Nhụy đã phát hiện ra không ít thứ mài
Thẩm Triết quá là bận rộn, cũng không có thời gian chú ý đến Phạm Đông, Mạt Mạt cũng không biết sự phát triển sau này, cô cũng trở nên bận rộn, chủ nhật còn bận hơn, vội vội vàng vàng ăn bữa cơm rồi nhanh chóng trở lại công ty.
Mạt Mạt liên tục bận rộn hai tuần liền thì mới kết thúc công việc, có thể thoải mái một thời gian rồi.
Nhẫn mà Mạt Mạt đặt làm cũng đã giao tới, hôm nhận được Mạt Mạt liên đem đi tặng luôn, đặt chiếc nhẫn vào tay Từ Lị,"Quà kết hôn."
Từ Li rất thích cặp nhẫn này, không phải vì nó đắt mà vì ngụ ý của chiếc nhẫn và dòng chữ khắc bên trong nó, tuy rằng thích nhưng Từ Lị vẫn trả lại "Mạt Mạt, tâm ý của chị em xin nhận, nhưng cái này quá đắt, em không thể nhận được, em thực sự không thể nhận."
Mạt Mạt nhìn Từ LỊ.
Cô ấy đang mặc quần áo đi làm, cũng không đeo trang sức, thứ đáng tiền nhất chính là cái đồng hồ trên tay, vẫn là cô gái tằn tiện năm đó, cho dù bây giờ đã có tiền rồi.
Mạt Mạt cười,"Cái này không chỉ là chị tặng cho em, chủ yếu là cho Kỳ Dung, muốn anh ta giữ lấy lời nói ban đầu, khiến em cả đời hạnh phúc."
Từ Li cắn khóe môi,"Mạt Mạt, tuy rằng Kỳ Dung đã bộc bạch với em rồi, nhưng em vẫn sợ, sợ Kỳ Dung xảy ra chuyện."
Mạt Mạt biết, Từ Lị đang nói với hành động gần đây của Kỳ Dung, nhét nhẫn vào tay Từ Lị,"Kỳ Dung này, anh ta nhất định đã mưu đồ rất lâu rồi, em đừng lo lắng nữa, anh ta sẽ xử lý, em sống cho thật tốt là được rồi."
Từ Lị lần này không từ chối nhẫn nữa, cô ấy biết ý tốt của Mạt Mạt, trong lòng ấm áp, gật đầu nói,'Em biết rồi ạ."
Mạt Mat vẫn không yên tâm,"Gần đây em chỉ cần Kỳ Dung không có nhà thì em cứ về kí túc xá của cơ quan mà ở, cẩn thận một chút vẫn tốt."
Mạt Mạt không dám đảm bảo, nhà họ Kỳ sẽ không chó cùng dứt dậu, Từ Lị quả thực là một mục tiêu sống sờ sỜ.
Từ Lị,"Kỳ Dung cũng nói như vậy, còn có người đi theo nữa."
Từ Lị chưa từng trải qua, những ngày tháng này thì càng thêm hiểu chồng, cô ấy cũng sẽ có chút mê mang, cô ấy là đồng chí tốt, cuộc đời của Kỳ Dung cô thực sự không cùng xây dựng, nghĩ đến những lời hứa của Kỳ Dung, tất cả sau khi kết thúc sẽ ngoan ngoãn ở lại trong nước kinh doanh, trong lòng Từ Lị yên ổn không ít.
Mat Mạt,"Thế thì tốt, chị ve trước đây." Từ Lị,"Vâng."
Từ Lị tiễn Mạt Mạt ra cửa, Kỳ Dung vừa hay về đến nhà, nhìn thấy Mạt Mạt, không khỏi dừng bước chân lại, nhưng nhìn thấy vợ, sự tính toán muốn lợi dụng lại được nén xuống.
Kỳ Dung nhớ đã hứa với vợ, lần trước lợi dụng Liên Mạt Mạt, Từ Lị là lần đầu tiên tức giận với anh ta đói
Bây giờ đã vào tháng hai rồi, thời gian mặt trời chiếu sáng tương đối dài, đã sáu giờ rồi mặt trời mới xuống núi.
Mạt Mạt về đến nhà, An An đang dạy Thất Cân học chữ Hán, An An từ nhỏ đã biết được mình khác biệt, thực ra trong lòng còn cảm thấy mình là thiên tài nhỏ nữa cơ, nhưng so sánh với em trai thì lập tức thấy khoảng cách rồi.
An An mím môi, lần nữa hỏi xác nhận,"Thực sự đã nhớ hết rồi? Hết hết rồi?"
Thất Cân cảm thấy anh trai rất ngốc, nó đã không muốn trả lời nữa rồi, nó đã trả lời tận hai lần, nhưng nó biết nếu như nó không trả lời, anh hai sẽ vẫn tiếp tục hỏi nữa, nghiêm mặt lại,"Dạ."
An An ôm ngực, cuối cùng hiểu được cảm giác anh cả bị cậu bé ngược đãi hồi xưa rồi.
Tùng Nhân ở bên cạnh xem kịch hay, cảm thấy thằng em trai út ít nói như hũ nút của mình cũng thuận mắt không ít.
Mạt Mạt ôm Thất Cân lên,"Thất Cân giỏi quá!" Trẻ con thì có thông minh hơn nữa thì vân thích được khen ngợi, hôm nay Thất Cân vui vẻ, ôm lấy mẹ,"Mẹ ơi, mẹ có thể kiểm tra con, con biết hết cả."
Mạt Mạt kiểm tra một chặp, đứa bé Thất Cân này không chỉ có trí nhớ tốt, màm năng lực lý giải cũng cực tốt, tuy rằng bé không nói chuyện nhiều, nhưng tư duy logic cũng tốt vô cùng, đây là thiên tài rồi.
Tùng Nhân thấy mẹ đặt sách xuống, lên tiếng nói: "Mẹ, chị gái của Dương Lâm ra tù rồi, hôm nay đến trường học tìm Dương Lâm, nói không ít lời độc ác nữa đói"
Bạn cần đăng nhập để bình luận