Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 692. Không Gặp 2

Chương 692. Không Gặp 2Chương 692. Không Gặp 2
Mạt Mạt rất ngạc nhiên, trong ấn tượng của cô, Vân Kiến luôn rất nho nhã thư sinh, thuộc kiểu đánh người chỉ dùng đầu óc, chẳng ngờ đánh nhau giỏi như vậy?
Vân Kiến ngại ngùng,"Lúc em không có việc gì thì đến bộ đội tập luyện cùng anh rể."
Mạt Mạt quả thực không biết chuyện này, Trang Triêu Dương dạy dỗ Vân Kiến nhất định sẽ không hàm hồ, Vân Kiến đánh nhau giỏi cũng không ngạc nhiên.
Mạt Mạt nhìn Tùng Nhân,"Con cũng thắng hả?"
Tùng Nhân vỗ ngực,'Đương nhiên, mẹ à, con đánh đứa lớn hơn con hai tuổi, bọn nó quả thực quá yếu, chẳng giỏi như tụi Tiểu Cường."
Mạt Mạt cạn lời, đám trẻ con ở quân khu mới trèo núi lội sông, cực kì nghịch ngợm, còn đám trẻ thủ đô, tuy cũng đánh nhau nhưng không có hoang dã như Tùng Nhân, đương nhiên không giỏi bằng Tùng Nhân.
Mạt Mạt nhíu mày,"Nhanh đi thay quần áo, chúng ta còn phải tới nhà bác."
"Biết rồi ạ."
Mạt Mạt đợi Tùng Nhân thay quần áo xong đi ra thì bôi thuốc cho Tùng Nhân,"Sau này không được đánh nhau, nghe thấy chưa hả?"
Mạt Mạt cảm thấy lời này cô đã nói tám trăm lần rồi, Tùng Nhân không ngoan ngoãn gì cả.
Tùng Nhân suýt một tiếng "Mẹ à, con biết, đánh nhau không tốt, nhưng người không phạm con thì con không phạm người, đây cũng là điều mẹ dạy con, nếu như có người chọc con, con vẫn sẽ đánh lại"
Mat Mạt,'..."
Đây là điểu xấu của đứa trẻ quá thông minh, học hỏi triệt để lời nói của cô, nói đạo lý còn thuận miệng hơn cả cô.
Lúc Mạt Mạt đưa con xuống dưới lầu thì đám trẻ con đó đã tản đi hết, tim cô đập thót một cái, trực giác nói cho cô biết, đám trẻ này sau này còn có chuyện nữa.
Trang Triều Lộ đang ở nhà đợi, trong nhà chỉ có Trang Triều Lộ và con, Tô Nhị không ở nhà.
Trang Triều Lộ nhìn Tùng Nhân,Ái chà, nhìn người ngợm kìa, đánh nhau thắng rồi hả?"
Mạt Mạt,"Khởi Thăng cũng đánh nhau ạ?"
"Đánh nhau, nhà em vừa đi, thì thằng nhãi này đánh nhau với mấy đứa xung quanh, bọn nhóc này sao không dùng đầu óc phân cao thấp chứ, cứ đánh nhau như mấy kẻ lỗ mãng."
Tùng Nhân bĩu môi,"Bác, dùng nắm đấm mới mạnh mẽ, đùng đầu óc chán chết đi được."
Trang Triều Lộ nhéo má Tùng Nhân, nói với Mạt Mạt,"Cái thằng này em sớm cho nó đi học đi, tránh cho trở thành đầu gấu đại viện!" Mat Mat cũng đau đầu Tùng Nhân, trẻ con Ở thời này cực kì thích dùng nắm đấm nói chuyện, đặc biệt là đại viện quân đội.
Tuy suốt ngày đánh nhau nhưng cũng có điểm tốt, tình cảm do đánh nhau là tình cảm cả đời người.
Mạt Mạt nói: "Em cũng đang nghĩ tới chuyện này đây, không chi trường học của Tùng Nhân, mà còn của Vân Kiến và Vân Bình nữa."
"Chị đã giúp em nghĩ xong xuôi rồi, Ngũ Trung có cả trường cấp hai và cấp ba, trẻ con của đại viện cơ bản đều học ở đấy, rất gần đại viện, Tiểu Vũ học ở Ngũ Trung, còn về tiểu học, thì tới trường tiểu học số bốn, ngay cạnh trường Ngũ Trung, bọn trẻ có thể đi học cùng nhau em cũng yên tâm hơn, em thấy sao?"
Mat Mat nói: "Đương nhiên tốt rồi, đúng rồi, Khởi Thăng đâu chị?"
Trang Triều Lộ chỉ trên lầu,'Khởi Thăng đang trên lầu đọc sách, thằng nhóc này đã tốt nghiệp cấp ba hai năm rồi, Tô Nhị nói Khởi Thăng đi lính nhưng Khởi Thăng không chịu, nói muốn tiếp tục học tiếp, hai cha con vốn đã cứng nhắc rồi, sau đó Tô Nhị biết được tin này, nói muốn thi lại đại học, hai cha con nói chuyện với nhau một lần, Khởi Thăng học càng thêm cố gắng."
Mat Mạt,"Đã có tin tức chưa ạ?”
Trang Triều Lộ gật đầu, "Chỉ là có tin tức, xác định thời gian, chị tính năm nay không thi, sang năm nhất định thi, chuyện này không tiện nói trong điện thoại nên chị cứ đợi em đến đó!”
"Cảm ơn chị."
"Cảm ơn cái gì, chúng ta là người một nhà."
Có người gõ cửa cộc cộc, Tiểu Vũ đi mở cửa, Tiểu Vũ nhìn thấy Hạ Ngôn thì nhíu mày,'Mẹ cháu nói rồi, sẽ không gặp cô đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận