Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 981. Không Cam Tâm 1

Chương 981. Không Cam Tâm 1Chương 981. Không Cam Tâm 1
Tiền tiết kiệm của Thanh Xuyên đều ở chỗ Tiểu Vũ, sổ tiết kiệm đều đưa Tiểu Vũ cầm, Tiểu Vũ cười toe toét,"Mẹ, chỗ này để lại cho mẹ tiêu, mẹ muốn mua cái gì thì mua cái ấy!"
Trang Triều Lộ vốn đang tức giận mới nói như vậy, nhưng nhìn con gái vô tâm vô phế, Trang Triều Lộ cảm thấy nỗi tức giận này của cô đúng là lãng phí.
Tiểu Vũ kéo tay mẹ,"Mẹ, mẹ đừng tức giận nữa, tức giận có hại cho sức khỏe, con đau lòng lắm, mẹ, con biết con làm sai rồi."
Trang Triều Lộ thở dài, chuyện đã thành ra như vậy rồi, cô ấy còn có thể làm gì nữa, mọi người đều là người một nhà, tức giận lâu, cô ay sợ trong lòng Thanh Xuyên có vướng mắc, con rể không phải con trai, tuy rằng cũng coi như là nửa con trai, nhưng cũng phải cố ky cảm thụ.
Trang Triều Lộ vỗ tay Tiểu Vũ, nhìn Thanh Xuyên,"Tiểu Vũ giao cho con rồi đó, nếu như con bắt nạt nó, về đây mẹ xử lý con."
Thanh Xuyên đảm bảo,'Mẹ, mẹ yên tâm đi, con nhất định sẽ chăm sóc Tiểu Vũ thật tốt, nhất định không để cô ấy chịu khổ."
Điều này Trang Triều Lộ tin, đứa bé này từ nhỏ đã bảo vệ Tiểu Vũ, việc gì nặng nhọc đều không cần Tiểu Vũ làm, có một người thành tâm thành ý đối xử với con gái như vậy, Trang Triêu Lộ cũng không mong câu điêu gì, cô ay biết đủ.
Trang Triều Lộ biết đủ rồi, lên tiếng nói: "Tuy nhiên, lúc về phải tổ chức bù hôn lễ, Tiểu Vũ phải lấy chồng một cách nở mày nở mặt."
Thanh Xuyên nói: "Con nhất định sẽ cho Tiểu Vũ một hôn lễ."
Mạt Mạt hiện giờ không có quyền lên tiếng, nhà họ Liên lấy vợ, nhà bọn họ đã được lợi.
Tiểu Vũ thấy đã không sao nữa rồi, không còn thận trọng nữa, ngồi xuống bên cạnh Trang Triều Lộ, ra sức làm nũng.
Trang Triều Lộ chẳng còn cách nào với cô con gái rượu này, con bé này, từ nhỏ đã có chủ ý lớn, thực sự là không biết giống ai nữa.
Trang Triều Lộ tươi cười, Mạt Mạt mới lên tiếng,"Chị, đồ đạc của hai đứa đã chuẩn bị xong hết cả chưa?"
Trang Triều Lộ nắm tay con gái,"Đã kiểm tra hết rồi, không bị sót gì cả, lần đi này vượt cả đại dương, hai đứa con phải chăm sóc bản thân thật tốt."
Mạt Mạt cũng nói: "Có chuyện gì không giải quyết được, nhất định phải đi tìm nhà họ Thẩm, đừng cố nhẫn nhịn!"
Thanh Xuyên nói,"Chị, em biết rồi, bà ngoại đã dặn em rồi, em đều ghi nhớ cả, chị yên tâm đi, em không phải trẻ con nữa rồi."
Mạt Mạt nhìn Thanh Xuyên, đứa em trai gầy gầy nhỏ nhỏ năm đó, chớp mắt đã có gia đình rồi. Mũi Mat Mạt bỗng nhiên cay xè.
Trước đây Thanh Xuyên là khách thường xuyên của bệnh viện, sau này điều kiện tốt hơn, lại có ông ngoại, sức khỏe của Thanh Xuyên tốt hơn rất nhiều, cuối cùng nhờ bàn tay của ông cụ Lưu, Thanh Xuyên đã hoàn toàn khỏe mạnh, giống như một đứa trẻ bình thường.
Mạt Mạt giơ tay lên xoa đầu Thanh Xuyên, đứa bé này đã cao lớn như vậy rồi, trong lòng đủ loại tư vị.
Lòng Thanh Xuyên cũng không dễ chịu gì, hồi bé cậu theo chị gái lớn lên, sau này chị gái đi lấy chồng, mãi cho đến khi cậu cũng kết hôn.
Hôm nay cảm khái quá nhiều, Thanh Nghĩa cũng nhớ tới gia đình mười mấy năm trước, năm đó cậu còn nhìn túi lương thực col
Trang Triều Lộ đứng dậy,"Được rồi, đừng thương cảm nữa, hôm nay đều phải vui vẻ, thật là vui vẻ. "
Mạt Mạt tiếp lời "Đúng, phải vui vẻ."
Cả nhà đều đã đến đông đủ, Tô Nhị ngày mai mới có thể về để tiễn con gái, đồ ăn đã làm xong rồi, cả nhà ngồi vào bàn ăn, bữa cơm này không có rượu, mọi người có quá nhiều chuyện để nói, uống nhiều rồi nhỡ việc!
Thanh Xuyên cùng Mạt Mạt về nhà, cả nhà Thanh Nghĩa cũng về rồi, ngày mai Thanh Nghĩa trở lại đi tiễn Thanh Xuyên.
Mạt Mạt có trăm nghìn lời nói muốn nói với Thanh Xuyên, nhưng khi chỉ còn lại hai chỉ em, tất cả những lời Mat Mat muốn nói lại biển thành hai chữ,"Bình an!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận