Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1278. Bối rối 2

Chương 1278. Bối rối 2Chương 1278. Bối rối 2
Mạt Mạt và Tiết Nhã đi xuôi một đường, đã ra khỏi khu nhà đơn độc rồi, cũng không thấy bọn nhỏ, Tiết Nhã sẽ không hỏi người khác, chỉ có thể là Mạt Mạt đi, hỏi mấy người, mới có người từng thấy hai cô bé, nói là đã đi đến cổng lớn.
Hai người có được tin tức chính xác, đi thẳng đến cổng lớn, Mạt Mạt cách rất xa cũng đã nhìn thấy Dương Tuyết đang đứng bên ngoài cổng lớn, cầm đồ ăn trong tay, đang nhét vào trong tay hai đứa bé.
Tiết Nhã lạnh mặt, Dương Tuyết không chú ý tới hai người Mạt Mạt đang đi tới, đang ngồi xổm căn dặn hai cô bé: "Lúc trở về nói nhiều lời tốt cho mẹ nhé, ai nói nhiều, mẹ sẽ mua đồ ăn ngon cho người đó, nghe rõ chưa?”
Hai đứa bé đã trưởng thành sớm, mặc dù sợ hãi, cũng không thể hiện ra là hai đứa nó cái gì cũng không hiểu, thất vọng ngẩng đầu nhìn mẹ trang điểm dày đặc, ném lại đồ ăn trong tay cho mẹ, hai đứa bé quay người chạy vào trong đại viện, nhìn thấy Tiết Nhã thì gọi: "Bà ngoại."
Tiết Nhã kéo tay hai đứa bé, cũng không thèm nhìn Dương Tuyết, quả quyết quay người rời đi, đối với biểu hiện của hai đứa bé Tiết Nhã vô cùng vui vẻ, hai đứa bé này có thể phân biệt thị phi, tốt hơn so với mẹ của hai đứa.
Mạt Mạt thấy hai cô bé đang len lén nhìn cô, khẽ cười, hai cô bé kinh hãi trốn sau lưng Tiết Nhã. Tiết Nhã ngại ngùng: "Đừng tron nữa, mau tới chào bà Liên."
Biểu cảm của Mạt Mạt cứng ngắc lại, cô mới 30 tuổi, bối phận này có chút cao rồi, nhìn một cái, hai cô bé cũng mờ mịt, ý tứ trong mắt rất rõ ràng, đây rõ ràng không giống bà mài!
Hiếm khi thấy Tiết Nhã nở nụ cười, giảng giải tỉ mi cho hai cô bé là vì sao.
Mạt Mạt đi trước, về đến nhà còn muốn cười, cô đã thành người có bối phận bà rồi.
Mạt Mạt xem TV không thú vị, thấy sắp đến trưa rồi, hôm nay Trang Triều Dương bận rộn, buổi trưa sẽ không về, buổi trưa Mạt Mạt không muốn làm cơm, gọi An An ở trên lầu: "Đợi Tùng Nhân về, mẹ dẫn mấy đứa ra ngoài ăn cơm nhé!"
An An hô to: "Vâng."
Buổi trưa Tùng Nhân trở về kể với mẹ: "Mẹ, Dương Lâm thật thông minh, cậu ấy phân chia cho mấy thằng nhóc kia, bán được càng nhiều thì được chia càng nhiều, mẹ nhìn xem mới tới trưa mà đã bán xong nước đá rồi."
Mạt Mạt kinh ngạc, Dương Lâm không có ai dạy, vậy mà biết chia, có thể thấy được Dương Lâm thật sự là có tài buôn bán.
Mạt Mạt: "Mấy đứa đi học thì phải làm sao?"
Tùng Nhân: "Con và Dương Lâm đã nghĩ kỹ rồi, buổi sáng chuẩn bị số lượng của một ngày, những thứ khác thì chúng con không quan tâm." Mat Mạt: "Hôm nay còn đi bán thêm nữa không?"
Tùng Nhân: "Không được, bọn con phải chuẩn bị hợp đồng, ký hợp đồng trước đã."
Mạt Mạt cười: "Mấy đứa còn làm rất chính quy."
Tùng Nhân: "Con cũng là có được sự chỉ dẫn ở chỗ mẹ."
Mạt Mạt: "Buổi chiều mẹ giúp hai đứa làm, đi rửa tay đi, chúng ta ra ngoài ăn cơm."
Tùng Nhân: "Vâng ạ.”
Tùng Nhân thay quần áo khác, Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ đi ăn rau xào, Mạt Mạt cố ý chọn một nhà tương đối nhiều người.
Nguyên nhân rất đơn giản, càng nhiều người, nói rõ đồ ăn của nhà này ăn ngon.
Ở niên đại này, đi ra ngoài ăn cơm không sợ có dầu cống ngầm, không sợ rau cỏ có thuốc trừ sâu, mặc dù niên đại này lạc hậu, nhưng thực phẩm vo cùng an toàn, có thể yên tâm ăn.
Mạt Mạt xếp hàng mười mấy phút, mới có một bàn trống, vị trí của cái bàn không thực sự đẹp, dựa vào cửa.
Mạt Mạt đưa thực đơn cho mấy đứa Tùng Nhân, ánh mắt cô nhìn về phía xa, người ở ngoài xa thật là nhiều, hơn nữa laik di chuyển về phía này.
Mạt Mạt cũng không coi là chuyện gì to tát, chờ lúc ngẩng đầu lên, người của nhà ăn đều luống cuống lui về sau, Mạt Mạt đứng dậy, Tùng Nhân ôm lấy Thất Cân, Mạt Mạt che chở An An đi vào trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận