Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 983. Không có sao đâu 1

Chương 983. Không có sao đâu 1Chương 983. Không có sao đâu 1
Không có sao đâu 1
Vệ Nghiên bất ngờ quay đầu quá, vỗ lên miệng mình: "Xem cái miệng tôi kìa, không sao, có tôi ở đây, để tôi xem họ có thể làm thế nào!"
Mạt Mạt nhìn bộ dạng cảnh giác của chú thím út liền tắt nụ cười: "Họ đến để cầu xin tôi mà, không thể làm gì tôi đâu, cô hãy yên tâm đi."
Vệ Nghiên thở phào nhẹ nhõm: "Là tôi quá căng thẳng rồi, nhưng mà cô cũng phải cẩn thận chút."
Mạt Mạt nói: "Tôi biết rồi."
Cha của Chu Cát và Chu Dịch không giống nhau, đôi mắt của Chu Cát rất nhỏ, nhưng mà đáy mắt lại rất lanh lợi, tỏa sáng ngời ngời, mẹ của Chu Tiếu thì bình thường hơn rất nhiều.
Trên trán của Chu Cát đầy mồ hôi, vô cùng gấp gáp, bởi vì Trang Triều Lộ và Trang Triều Dương đã ra tay rồi, ông ta còn tưởng nhà họ Trang sẽ đợi xem thái độ của họ rồi mới ra tay nữa, không ngờ lại nhanh gọn như vậy.
Chu Cát gấp đến mức nói chuyện thở hổn hển: "Con là Mạt Mạt hả, chú là em trai chú Chu con, chú Chu của con thương chú nhất nhà đó."
Mạt Mạt: "...
Sao phiên bản cô nghe được lại là Chu Cát bày trò hãm hại chú Chu nhiều nhất nhỉ? Mẹ của Chu Tiểu kéo tay của Mat Mạt: "Con gái, cô vừa nhìn khuôn mặt của con là biết ngay tâm địa con rất tốt, lòng dạ lương thiện, các cô cười thật sự không phải cố tình đâu, con người lớn rộng lượng nương tay, bỏ qua cho Tiếu Tiếu, bỏ qua cho Hướng Hoa đi!”
Mạt Mạt cảm thấy tướng mặt của mình cũng không tệ, nhưng mà chưa tới kiểu khuôn mặt của thánh mẫu, nếu như cô bỏ qua cho Chu Tiếu, những người này nhất định sẽ mượn cơ hội dựa dẫm mối quan hệ, sau này chắc chắn sẽ tiếp tục kiếm chuyện.
Hơn nữa bên của cô tha thứ thì chẳng phải đang tát vào mặt của Trang Triều Dương và chị gái sao?
Mạt Mạt sẽ không làm như vậy đâu: "Xin lỗi, tôi không thể giúp được."
Chu Cát nôn nóng: "Nha đầu, con nhất định có cách mà, tình cảm của con và Trang Triều Dương chẳng phải rất tốt sao, lời con nói cậu ấy nhất định sẽ nghe mà, con hãy giúp chú đi, chú đền không nổi nữa rồi, cửa hàng mì đang thuê bây giờ thà hủy hợp đồng cũng không thuê cho chú nữa, khách hàng cũng không nhận hàng nữa, bên nào chú cũng bị thiệt hại, cô gái, chú thật sự đền không nổi nữa!"
Mạt Mạt nghe xong, Trang Triều Dương và Trang Triều Lộ đã ra tay rồi, động tác nhanh thật đó.
Mẹ Chu Tiếu khóc lóc: "Người ta nói thà dỡ một ngôi chùa cũng không phá vỡ một cuộc hôn nhân, Tiếu Tiếu của cô không thể ly hôn được!"
Chu Cát nghe xong liền cảm thấy phiền phức: "Bà đừng nói nữa."
Mẹ của Chu Tiếu lập tức không khóc nữa, chỉ cúi đầu thút thít thôi!
Chu Cát nói: "Tụi chú đồng ý bồi thường, bồi thường có được không, đồng ý bồi thường vì những chuyện Chu Tiếu đã làm, mong con hãy rộng lượng bỏ qua cho tụi chú đi."
Mạt Mạt xoa trán, cô bị làm ồn đến đau cả đầu: "Mọi người tìm tôi cũng vô ích."
Thái độ của Mạt Mạt rất kiên quyết, Chu Cát nôn nóng đến đỏ cả mắt, nếu như Mạt Mạt cũng vô ích thì họ có thể tìm ai đây?
Vệ Nghiên giúp Mạt Mạt nói đỡ lời: "Bây giờ người mọi người nên tìm chính là Trang Triều Dương và Trang Triều Lộ, mọi người đến đây chỉ làm khó Mạt Mạt thôi."
Chu Cát trừng mắt nhìn Vệ Nghiên, con bé chết tiệt, giúp người ngoài cũng không giúp ông ta, thật là tức chết ông ta mà.
Vệ Nghiên mới không sợ chú út đấy: "Tôi cũng chỉ nói sự thật thôi, ông liếc tôi cũng vô ích."
Lúc này có người chạy đến: "Giám đốc Chu, ông mau chạy đi, chủ tịch Hướng nói nhất định không được đến tìm Liên Mạt Mạt."
Chu Cát ngơ ngác: "Tại sao?"
Người vừa đến thở dốc một lúc mới nói tiếp: "Trang Triều Dương đã từng nói, nếu như đến tìm Liên Mạt Mạt thì anh ay sẽ tiếp tục." Chu Cát toát mô hôi lạnh: "Sao cậu không nói sớm."
Chàng thanh niên khá tủi thân: "Tôi có nói mà, tại ông không nghe, quay người đã bỏ đi rồi, ông có xe, còn tôi đi xe đạp theo tới đây đó."
"Đừng nói nữa, tôi nghe thôi đã thấy phiền rồi."
Mẹ của Chu Tiếu ngơ ngác một lúc, khi hiểu ra đến tìm Liên Mạt Mạt cũng vô ích liền ngồi bẹp mông xuống đất, đến hình tượng quý bà cũng không cần nữa: "Vậy tôi phải đi tìm ai, tôi phải đi tìm ai đây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận