Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 886. Vì sao? 2

Chương 886. Vì sao? 2Chương 886. Vì sao? 2
Vì sao? 2
Quần áo giặt xong, Vân Kiến cũng vừa về, hai người cùng nhau làm sủi cảo. Lúc ba người Tùng Nhân trở về, sủi cảo cũng vừa gói xong.
Mạt Mạt liếc nhìn đồng hồ: Sao hôm nay lại về trễ vậy?"
Vân Bình đặt cặp sách xuống: "Nhà ông Hướng có khách nên bọn em ở lại đó một lúc."
Mạt Mạt nhìn thoáng qua nồi, nước còn chưa sôi, lúc này mới hỏi: "Hướng Hoa lại tới à?"
Tùng Nhân nói: "Mẹ, không phải Hướng Hoa mà là một người nước ngoài, nói ông ta là luật sư, là người được người khác ủy thác."
Mặc dù Tùng Nhân mới mười tuổi nhưng lý lẽ rất rõ ràng, Mạt Mạt nhanh chóng hiểu rõ mọi chuyện.
Hướng Húc Đông có một người họ hàng ở nước ngoài, người họ hàng này không có con cái, không cam lòng sau khi chết tài sản bị thu hồi. Vậy nên ông ta liền Ủy thác cho công ty luật, cho một nửa tài sản làm hoa hồng, ủy thác luật sư tìm lại thân thích của mình, chuyển tài sản về lại.
Hiện tại đã thiết lập quan hệ ngoại giao, có thể tự do qua lại, vậy nên luật sư liền tìm tới. Đầu tiên là đi tìm tư liệu ở quê hương, sau lại tra được Dương thành, cuối cùng mới tìm được thủ đô.
Bởi vì quá trình tìm kiếm rất phức tạp, cho nên phải mất hai tháng thời gian mới tìm được Hướng Húc Đông.
Thì ra Hướng Hoa để mắt đến khối tài sản này, nếu Hướng Húc Đông chết, Hướng Hoa hoàn toàn có thể thừa kế được phần tài sản này.
Để được Hướng Hoa nhớ thương, nhất định số lượng tài sản này không ít. Lúc này Hướng Hoa rất cần số tiền này, anh ta đang tiến hành kinh doanh, đây là đã đồn nén chuẩn bị làm lớn rồi đây.
Đáng tiếc, sức khỏe Hướng Húc Đông đã tốt hơn. Hướng Hoa muốn phần tài sản này còn phải chờ thêm nữa, hơn nữa điều kiện tiên quyết là Hướng Húc Đông có nguyện ý cho anh ta hay không.
Mạt Mạt nhìn nước trong nồi đã sôi, vớt sủi cảo ra: "Mau đi rửa tay rồi ăn cơm."
"bạ."
Mạt Mạt gói rất nhiều sủi cảo, vừa đủ cho bốn thằng nhóc ăn. Tùng Nhân và Vân Bình đang ở độ tuổi phát triển, lượng cơm Tùng Nhân ăn trong một ngày bằng Mạt Mạt ăn trong hai ngày.
Rốt cuộc thì Mạt Mạt cũng cảm nhận được, mấy thằng nhóc choai choai ăn hết gia sản là như thế nào.
Ngày hôm sau đi học, Bàng Linh trực tiếp xin nghỉ rồi đi.
Buổi trưa Vệ Nghiên tới tìm Mạt Mạt: "Hai chúng ta ra ngoài ăn đi."
"Được."
Vệ Nghiên và Mạt Mạt bước ra khỏi trường: "Cô đoán xem bộ phim của Hướng Hoa kiểm được bao nhiêu?”
Mạt Mạt nói: "Lúc này mới chiếu được mười ngày, có thể thu hồi lại số vốn bỏ ra đã là tốt lắm rồi."
Vệ Nghiên lắc đầu: "Cô đoán sai rồi, chỉ chiếu năm ngày đã thu hồi vốn. Hướng Hoa cũng không bỏ ra quá nhiều tiền, phim của anh ta đồng thời phát hành ở phía nam và thủ đô, phản ứng của bộ phim rất tốt, chỉ mấy ngày nay mà đã kiếm được số này này."
Mạt Mạt nhìn Vệ Nghiên vươn hai ngón tay ra: "Hai mươi ngàn?”
Vệ Nghiên gật đầu: "Đúng, trừ đi chi phí cho rạp chiếu phim, còn lại hơn hai mươi ngàn. Hơn nữa lúc này mới chiếu được mấy ngày, còn rất nhiều người chưa xem. Thời gian phát hành là một tháng, còn có thể kiếm được hơn một trăm ngàn đấy. Thật không ngờ làm phim còn có thể kiếm được tiền như thế. "
Mạt Mạt nói: "Không đến hơn một trăm ngàn đâu, nhiều nhất chỉ là năm mươi ngàn thôi. Phim tình cảm cộng với truyền cảm hứng cũng chỉ có mấy người trẻ tuổi xem, người có tuổi không muốn xem đâu. Lợi nhuận lớn nhất của anh ta chính là hiệu quả và lợi ích từ bộ phim mang lại, mấy bữa nay giày dép và túi xách rất hot!"
"Quả thực là không tới số đó được. Túi của tôi vẫn là của chú út đưa tới, tôi biết mấy cái này cũng là do chú út khoe khoang. Lúc đó tôi mới biết hiệu quả quảng cáo tốt như vậy." Mat Mat nói: "Chờ sau này thông tin phát triển, hiệu quả quảng cáo càng tốt hơn nữa."
"Bây giờ đã có hình mẫu, trên tivi cũng đã bắt đầu có quảng cáo rồi."
Vệ Nghiên nói không ngừng, nói về những tin tức mà cô ấy biết, đều là về Hướng Hoa. Hướng Hoa phát triển rất nhanh, Vệ Nghiên nói: "Cô nói xem, tài sản Hướng Hoa bây giờ có đến một triệu không?"
Mạt Mạt đoán: "Chắc không đâu, tiền anh ta kiếm được phải chia cho rất nhiều nhà nữa, trong tay anh ta không có nhiều tiền như vậy."
Cho nên Hướng Hoa mới để mắt đến phần di sản thừa kế này, bởi vì Hướng Hoa cần có tiền mặt trong tay.
Buổi chiều tan học, Mạt Mạt mở cửa, lại thấy Hướng Húc Đông đang ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận