Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 853. Bay lên 1

Chương 853. Bay lên 1Chương 853. Bay lên 1
Bay lên 1
Mạt Mạt à một tiếng: "Đúng vậy, sao anh lại hỏi như vậy?"
Thẩm Triết cười: "Em có biết Trang Nho không?"
Đương nhiên Mạt Mạt biết, chính là ông ngoại của Trang Triều Dương. Nghe giọng điệu của Thẩm Triết thì có vẻ Thẩm Triết cũng quen biết. Như vậy là nhà họ Thẩm với ông ngoại của Trang Triều Dương quen nhau à?
"Là ông ngoại của chồng em."
Thẩm Triết cười: "Thật không ngờ, còn có duyên phận này nữa."
Mạt Mạt không hiểu: "Duyên phận gì?"
"Trang Nho với ông nội có quen biết, lần này anh về, ông nội bảo anh xem thử tình huống bên nhà họ Trang thế nào rồi. Anh có tìm được một vài tin tức, đi đến Dương thành, không ngờ lại tìm được đến nhà em."
Mạt Mạt chợt hiểu ra, khó trách ông ngoại Trang Triều Dương lại hiểu biết về nhà họ Thẩm như vậy. Chỉ có quen biết với người nhà họ Thẩm mới có thể hiểu rõ về nhà họ Thẩm như vậy thôi.
Rốt cuộc thì Mạt Mạt cũng hiểu được vì sao ông ngoại lại nắm chuẩn thời gian quyên đồ vật như vậy, nhất định là ông được nhà họ Thẩm nhắc nhở nên mới làm như vậy. Giấy tờ đã ở trong tay Mat Mat năm nay là cô có thể lấy lại được căn nhà của nhà họ Trang rồi.
Cứ như vậy, tất cả mọi chuyện đã có thể giải thích thông suốt, nghi hoặc trong lòng Mạt Mạt cũng được cởi bỏ.
Mạt Mạt hỏi: "Quan hệ giữa nhà họ Thẩm và nhà họ Trang không tệ sao?”
Thẩm Triết nói: "Cũng tạm được, nhà họ Trang cũng là một họ lâu đời, quen biết là đương nhiên. Bởi vì bọn họ là bạn cũ nên ông nội mới bảo anh về xem một chút."
Mạt Mạt cười: "Không nghĩ tới, lại trở thành thân thích.”
Thẩm Triết: "Đúng là không nghĩ tới."
Thẩm Triết lúc hiểu rõ mọi chuyện cũng rất kinh ngạc, đi lòng vòng hóa ra lại trở thành người một nhà, đây cũng là có duyên phận.
Buổi tối Mạt Mạt nấu không ít đồ ăn ngon, Thẩm Triết khen ngợi: "Tài nấu nướng của em họ không tệ đấy"
"So với đầu bếp thì không bằng, nhưng so với người bình thường thì tốt hơn một chút. Anh thích thì ăn nhiều đi."
"Được."
Trang Triều Dương không có ở nhà nên không có ai uống rượu với Thẩm Triết. Ăn cơm xong Thẩm Triết ngồi thêm một lúc rồi về khách sạn.
Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ đến nhà Trang Triều Lộ, Trang Trieu Lộ biết Mat Mat muốn đi vê phía nam: "Em cứ yên tâm, nhà cửa cứ giao cho chị."
Mạt Mạt nói: "Cảm ơn chị."
Hai người nói chuyện phiếm một lúc, Mạt Mạt nhắc tới quan hệ giữa nhà họ Thẩm và nhà họ Trang.
Trang Triều Lộ nói: "Lúc đó chị còn nhỏ nên cũng không nhớ rõ lắm, sau này lớn lên rồi thì nhà họ Thẩm đã đi rồi. Chuyện của ông ngoại thì ông không nói cho chị nghe, đến bây giờ ông chưa từng nhắc đến. Nhưng mà thật không ngờ lại có phần duyên phận này."
Mạt Mạt nói: "Duyên phận thực sự rất thần kỳ."
Mạt Mạt nói chuyện với Trang Triều Lộ một lúc rồi dẫn mấy đứa nhỏ về nhà.
Rất nhanh đã đến ngày rời đi, Mạt Mạt mang theo không ít đồ đạc, cũng may mấy đứa con trai cũng có sức lực.
Thẩm Triết dẫn theo thư ký, thư ký là con lai, lần trước Mạt Mạt không chú ý, lần này nhìn kỹ lại, dáng vẻ của người mang hai dòng máu quả thật rất xinh đẹp.
Trên đường đi, Tùng Nhân vây quanh thư ký, hỏi đông hỏi tây.
Tính tình người thư ký cũng khá tốt, kiên nhẫn trả lời các câu hỏi của bọn nhỏ.
Tàu hỏa vẫn chưa tăng tốc, chạy rất chậm. Cứ đến mỗi trạm lại dừng lại một lúc, Thẩm Triết cùng thư ký xuống, ghi lại những gì nhìn thấy. Thẩm Triết nói với Mat Mạt: "Đất nước liên tục phát triển, dường như thay đổi mỗi này. Tin tức lần trước anh nhận được là mấy thương nhân vừa mới bắt đầu làm ăn thôi, nhưng bây giờ nhìn thì hóa ra đã có khắp nơi rồi."
Mạt Mạt cảm khái nói: "Bởi vì ngủ quá lâu, bây giờ tỉnh lại nên lực lượng phát ra rất lớn."
"Lời này của em rất đúng."
Mạt Mạt rất tự hào, con rồng ngủ say đã tỉnh lại, chỉ cần chờ đợi thời cơ thích hợp, nó sẽ bay lên. Mạt Mạt nghĩ đến tương lai, trong mắt càng thêm tự hào.
Thẩm Triết cười một tiếng, thấp giọng thảo luận với thư ký.
Đi tàu suốt hai ngày hai đêm mới đến thành phố Z7, xương cốt Mat Mạt đã sắp gãy rời rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận