Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1081. Ác độc 1

Chương 1081. Ác độc 1Chương 1081. Ác độc 1
Chu Tiếu đợi Mạt Mạt lên lầu, cô ta mới kéo cái che cổ xuống, cuộc sống của Chu Tiếu không tốt, trên mặt đều là vết thương, đều là bị Hướng Hoa đánh.
Chu Tiếu nhìn chằm chằm cái bụng của Mạt Mạt, sự oán hận trong lòng muốn xông ra khỏi cơ thể, Liên Mạt Mạt càng hạnh phúc thì lại càng làm nổi lên sự bất hạnh của cô ta.
Bên này Mạt Mạt làm thủ tục nhập viện, lên lầu, Trang Triều Dương trả tiền ở phòng đơn, Mạt Mạt đứng đấy, nhìn anh thay chăn mền và thảm lông, trải xong rồi, mới để cho cô nằm xuống.
Quả thực Mạt Mạt có hơi lạnh, nằm trong chăn cảm giác tốt hơn nhiều, Trang Triều Dương còn đang bận rộn, ngày mai anh phải quay lại quân đồn rồi, lúc Mạt Mạt sinh anh mới có thể xin nghỉ phép trở về, anh muốn lúc anh còn ở đây thì làm xong hết những chuyện nên làm.
Mạt Mạt dự tính ngày sinh là đầu tháng ba, vậy là còn bảy, tám ngày nữa, Mạt Mạt vì để cho Trang Triều Dương yên tâm, ở thì ở đi.
Trang Triều Dương đã sắp xếp xong rồi, thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt một ngày đã trôi qua, anh quay lại quân đồn.
Mạt Mạt nhập viện sớm, những người biết tin đều cho là cô sắp sinh rồi, hoặc là xảy ra vấn đề ở chỗ nào đó, đều đến thăm cô. Trang Triều Lộ tức giận nói: "Có người miệng độc địa làm sao, nói vị trí thai nhi của em bất thường, nói rằng em cuống rốn quấn cổ, các loại lời đồn đều có, nói hung hiểm ra sao, thế nào."
Trang Triều Lộ thực sự tức giận, sinh con kiêng ky nhất là nói lời không may, nghe nhiều rồi, chị ấy không chỉ lo lắng, tính khí cũng bùng nổ.
Những ngày này ở đại viện, đã cãi nhau với rất nhiều người, Trang Triều Lộ hít một hơi thật sâu: "Chị càng tức giận, những người này lại cho rằng đã đoán đúng nên thẹn quá hoá giận, em nói xem có tức hay không?”
Mạt Mạt cũng không để ý, trấn an chị gái: "Nhiều chuyện thì cũng ở trên người bọn họ, để cho bọn họ nói đi, đừng nóng giận, vì chuyện này mà tức điên lên thì không đáng."
Trang Triều Lộ: "Chị biết, phải rồi, bác sĩ nói thế nào?”
Mạt Mạt cười: "Rất tốt, đủ tháng là có thể sinh, vị trí bào thai vô cùng thuận."
Trang Triều Lộ thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi."
Mạt Mạt hỏi: "Bàng Linh và đứa nhỏ đâu?"
"Ở nhà chứ đâu, không phải là sắp khai giảng rồi à, Bàng Linh bảo chị hỏi em, có định tạm thời nghỉ học không, nếu như em định tạm nghỉ học, thì nó cũng tạm nghỉ học."
Mạt Mạt lắc đầu: "Em không có ý định tạm nghỉ học, trước hết em xin nghỉ phép, ra tháng thì lại lên lớp, bây giờ có mẹ em và Đại Mỹ chăm sóc, em yên tâm.”
Trang Triều Lộ nói: "Được, chị biết rồi, lúc về chị sẽ nói lại với Bàng Linh."
"Vâng."
Tháng ba, trường học khai giảng, Bàng Linh biết Mạt Mạt đi học nên khai giảng đã đến trường, Bàng Linh đã qua tháng từ lâu cơ thể lại khoẻ mạnh, khôi phục không tệ, từ trường học về đến thăm Mạt Mạt.
"Mợ út, còn chưa có động tĩnh sao?"
"Chưa có, còn phải đợi mấy ngày nữa, hôm nay khai giảng, có gặp mấy người Từ Lị không?"
"Gặp được, bọn họ còn muốn tới thăm mợ nữa, nhưng sợ quấy rầy mợ nghỉ ngơi, muốn chờ mợ sinh xong xuất viện rồi đến."
Mạt Mạt cười: "Cháu giúp mợ nói cho bọn họ một tiếng, không cần lo lắng, mợ không sao."
"Được."
Bàng Linh lo lắng đứa nhỏ đang ở nhà, nói chuyện một lúc rồi về nhà.
Ngày hôm sau Vệ Nghiên đến thăm Mạt Mạt, Vệ Nghiên nói: "Cô cũng thật là, nhập viện rồi cũng không gọi điện thoại cho tôi, tôi gọi điện thoại đến nhà cô, Tùng Nhân nhận điện tôi mới biết."
"Không phải là tôi sợ cô lo lắng à, tôi không sao, chỉ là Triều Dương không ở nhà, sợ lúc có động tĩnh, trong nhà đều là phụ nữ và trẻ con, không làm gì được, nghĩ một chút, dù sao cũng chỉ còn không đến mấy ngày, nhập viện sớm cũng được."
Vệ Nghiên là người quen mà còn nể phục Trang Triêu Dương: "Vị này nhà cô, thật sự quá tinh tế, thật không nghĩ tới, người nghiêm túc như vậy, sẽ tinh tế đến mức này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận