Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 489. Trò mèo 1

Chương 489. Trò mèo 1Chương 489. Trò mèo 1
Trò mèo 1
Vào buổi trưa, Mạt Mạt muốn nấu phong phú một chút, nhưng Trương Ngọc Linh đã ngăn cô lại: "Để buổi tối đi, bữa trưa ăn một ít mì, con thấy thế nào?”
Mat Mạt gật đầu: "Được ạI"
Trương Ngọc Linh cởi áo khoác, xắn tay áo lên: "Để mẹ làm cho, con chưa được ăn mì mẹ làm nhỉ, hôm nay ăn thử xem."
Đúng là Mạt Mạt chưa bao giờ ăn mì do Trương Ngọc Linh làm: "Vâng al”
Trương Ngọc Linh đi vào nhà bếp: "Túi mì ở đâu thế?"
Mạt Mạt mở thùng và mở túi mì ra, Trương Ngọc Linh liếc nhìn: "Con gái mẹ biết cách sống đấy, tiết kiệm được rất nhiều lương thực."
"Mẹ nuôi gửi cho nhiều, ông ngoại cũng thường trợ cấp cho con nên con để dành."
Trương Ngọc Linh mỉm cười: "Đúng lúc lắm, mẹ sẽ bổ sung vào một số thứ cho con."
Mạt Mạt nghe vậy nghĩ, mẹ nuôi lại gửi lương thực cho cô: "Mẹ nuôi, rốt cuộc mẹ mang cho con cái gì thết"
Trương Ngọc Linh đổ bột mì: "Khi nào cha nuôi con tới là con sẽ biết thôi, con xem chỗ này đủ cho ba người ăn không?"
Mạt Mạt liếc nhìn: "Đủ ạ."
Trương Ngọc Linh bê chậu rửa mặt, Mạt Mạt buộc túi lại. Trương Ngọc Linh vừa nhào bột vừa nói chuyện với Mạt Mạt.
Trang Triều Dương trở về nhìn thấy Trương Ngọc Linh, anh sửng sốt một lúc, Trương Ngọc Linh mỉm cười: "Không nhận ra nữa à?"
"Không phải, mẹ nuôi."
Trương Ngọc Linh nói: "Rửa tay ăn cơm đi."
"Vâng ạ."
Mat Mat bê bát đũa đi ra, ngồi xuống nói với Trang Triều Dương: "Cha nuôi đến thu mua thực phẩm phụ, tối nay cha mẹ sẽ ở lại đây."
Trang Triều Dương nói: "Vậy buổi tối anh xin nghỉ một tiếng."
Trương Ngọc Linh nói: "Học tập quan trọng, con không cần phải xin nghỉ nghỉ đâu, con cứ học đi."
Mạt Mạt cười: "Mẹ nuôi nói đúng, không cần xin nghỉ phép, cha mẹ nuôi có em ở bên mài!"
Trang Triều Dương: "Được."
Ăn cơm xong Trang Triều Dương đứng dậy định rửa bát, Trương Ngọc Linh vội ngăn lại: "Con mau đi đi, ở đây có mẹ và Mạt Mạt rồi!"
Trang Triều Dương liếc nhìn Trương Ngọc Linh, Trương Ngọc Linh chê anh thu hút sự chú ý của Mạt Mạt, thảo nào không cho anh xin nghỉ phép. Trang Trieu Dương rời đi khiến Trương Ngọc Linh rất vui: "Mạt Mạt, chiều nay ra ngoài với mẹ nhé."
Mạt Mạt nói: "Vâng ạ.”
Trương Ngọc Linh cũng đã mệt, vì vậy bà trở lại phòng dành cho khách để nghỉ ngơi.
Mạt Mạt ngủ dậy vào lúc hai giờ chiều, Trương Ngọc Linh đã ngồi trong phòng khách đợi cô: "Mẹ nuôi, sao mẹ không đánh thức con dậy?"
"Mẹ thấy con ngủ say nên không nỡ gọi, tỉnh ngủ chưa?"
"Tỉnh rồi ạ, chúng ta đi thôi!"
Trương Ngọc Linh đứng dậy, kiểm tra quần áo của Mạt Mạt, thấy không có vấn đề mới nói: "Đi thôi!”
Bởi vì thời tiết tốt, mặc dù thời tiết rất lạnh nhưng cũng không ngăn được sự nhiệt tình cuồng nhiệt của lũ trẻ, trong khuôn viên có rất nhiều trẻ em, chúng tụ tập thành từng tốp chơi ném tuyết.
Trương Ngọc Linh mỉm cười: "Náo nhiệt thật đấy!"
"Vâng, mùa hè còn náo nhiệt hơn col"
Trương Ngọc Linh dìu Mạt Mạt: "Chúng ta dạo xung quanh khu đi!”
Mat Mat ôm cánh tay Trương Ngọc Linh: "Mẹ nuôi ơi, không phải dìu con đâu."
Trương Ngọc Linh vỗ vào tay Mạt Mạt: "Mẹ sợ con ngã, nhưng con ôm me cũng như nhau."
"Vâng!"
Mạt Mạt đưa Trương Ngọc Linh đi dạo quanh khu nhà hai vòng, khu nhà không có gì thú vị, Trương Ngọc Linh nói: "Lúc mẹ đến có nhìn thấy một con đường bên ngoài khu nhà, hai bên là cây cối, phủ đầy tuyết rất đẹp, chúng ta đi dạo bên đó đi."
"Con thật sự chưa từng để ý đến, mẹ nuôi, đi thế nào đây ạ?”
Trí nhớ của Trương Ngọc Linh rất tốt nên bà ấy đã đưa Mạt Mạt đi, Mạt Mạt nhìn thấy đó vừa vặn là nơi vào khu vực quân sự, thực sự rất đẹp.
Trương Ngọc Linh chỉ vào con đường: "Xem ra không chỉ có mẹ thích phong cảnh ở đây, mà cả những người khác cũng thích!"
Mạt Mạt nhìn những dấu chân nhỏ trên đường: "Vâng, ở đây có khá nhiều người."
Trương Ngọc Linh nói: "Chúng ta cũng vào xem một chút đi. Tiếc thật đấy, nếu biết trước thì mẹ sẽ mang theo máy ảnh."
"Mẹ nuôi, mẹ biết chụp ảnh ạ?"
Trương Ngọc Linh gật đầu: "Biết chứ, kỹ năng chụp ảnh của mẹ không tệ đâu. Nhưng tiếc quá, phải khiêm tốn chút, nếu không mẹ đã lấy ra thể hiện từ lâu rồi."
Mạt Mạt gật đầu, lúc này không thể lấy máy ảnh ra, nếu có người phát hiện thì đó chính là chủ nghĩa tư bản!
Bạn cần đăng nhập để bình luận