Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 599. Khoc 1

Chuong 599. Khoc 1Chuong 599. Khoc 1
Mat Mạt nghiêng đầu hỏi,"Sao vậy ạ?"
Tô Nhị trêu đùa với Tùng Nhân nói tiếp: "Lúc anh cắt cỏ, phát hiện một khe suối, bên trong có một con lợn rừng đã trưởng thành, nó bị vây ở bên trong hai ngày, hiện tại trong thành phố cũng không có thịt bán, Triều Dương vừa vặn tới, bốn người chúng ta đi giết con lợn rừng đó, len lén khiêng trở về, phân thịt ra, các em mang về thành phố ăn."
Trang Triều Dương nhìn thoáng qua đồng hồ, đã mười giờ rồi,"Nếu nhanh, mười hai giờ bọn anh đã có thể trở về."
Mạt Mạt trong lòng kích động, lợn rừng trưởng thành cũng không nhỏ đâu, có thể phân được không ít thịt, trong nhà không có thịt ăn, trong lòng khao khảo, Mạt Mạt tự nhiên đồng ý.
Trang Triều Dương và Tô Nhị cầm công cụ đi, Mạt Mạt nhìn anh rể đi ra từ cửa chính,"Chị cả, anh rể đi từ cửa chính không có chuyện gì sao?"
Triều Lộ nói: "Không có việc gì, năm nay bắt đầu không còn nghiêm như hai năm trước, anh rể em hiện tại cũng không ở chuồng bò, bình thường tham gia lao động, mùa thu năm nay còn có thể được phân lương thực nữa!"
Mạt Mạt kinh ngạc,"Thôn dân cũng đồng ý?"
Triều Lộ gật đầu,'Đồng ý, thôn dân cũng không ngốc, ba người anh rể em làm việc rất có năng lực, sổ lương thực nhận bang một nửa thôn dân, làm lại nhiều hơn người khác, mọi người tự nhiên đồng ý, hơn nữa mấy người anh rể em, hai năm nay không ít lần giúp người làm việc, quan hệ với người trong thôn còn tốt lắm đó!"
Mạt Mạt nghĩ cũng phải, người đều hướng tới cuộc sống an nhàn bình ổn, sau khi kích động, đều muốn trở về gia đình, nhất là nông thôn, thứ mọi người quan tâm hơn là bụng có thể ăn no hay không, có sức nhìn chằm chằm người khác, còn không bằng làm nhiều việc chút!
Mạt Mạt tới được một hồi, trong nhà chỉ có Trang Triều Lộ,"Chị cả, Thanh Xuyên đâu? Sao em không thấy bọn nhỏ đâu hết vậy?"
Triều Lộ,"Sau lũ, để lại không ít tôm cá, nhiệt độ không khí lại cao, bên trong sông tôm cá đều tràn lan, thế nên sáng sớm đã cõng cái gùi đi bắt tôm cá."
Triều Lộ nói xong dừng một chút/'Chuyện của Thanh Xuyên và Tiểu Vũ em biết rồi đúng không?"
Mat Mạt gật đầu,'Biết rồi a."
Triều Lộ nhạo báng,'"Tâm tư của Thanh Xuyên nhà em đều đặt hết lên trên người Tiểu Vũ, con gái chị ấy à, vừa lớn lên một cái đã bị người ta ngậm trong miệng, hiện tại há miệng ngậm miệng gọi anh Xuyên."
Mat Mạt nói chuyện thay em trai,"Đứa nhỏ Thanh Xuyên này từ nhỏ đã hiểu chuyện, phẩm hạnh cũng tốt, Tiểu Vũ và Thanh Xuyên muốn thành, cũng coi là một mối nhân duyên tốt." Trieu Lộ đổi với Thanh Xuyên vẫn hài lòng, tâm tư tuy nhiều nhưng lòng dạ lại chất phác, đối đãi với người tân không giả dối, con gái ngốc của chị ấy tính tình thẳng thắng, cần có người thế này kèm cặp.
Triều Lộ nhịn cười không được,'Với điệu bộ này của Thanh Xuyên thì mối hôn sự này không thoát được đâu."
Mười giờ rưỡi, Thanh Xuyên và Khởi Thăng mang theo Tiểu Vũ trở về, Mạt Mạt xem xét, Thanh Xuyên lại cao lên, Thanh Xuyên hiện tại trổ mã, đàn ông trong nhà, Thanh Xuyên là người lớn lên đẹp nhất, tổng hợp ưu điểm của cha mẹ, mặc dù cũng là mặt chữ quốc, nhưng mà rất có nét, vê sau trưởng thành nhất định là tiểu soái cal
Tiểu Vũ nhìn thấy Mạt Mạt, hất tay Thanh Xuyên ra, chạy tới, vây quanh Mạt Mạt,"Mợ, mợ đến rồi, rất lâu rồi con không gặp mợ."
"Mợ cũng nhớ con, Tiểu Vũ càng lớn càng đẹp."
Tiểu Vũ đã bắt đầu đỏm dáng, xoay hai vòng,"Thật sao?"
Mat Mạt gật đầu,"Thật."
Thanh Xuyên bắt gặp ánh mắt của chị gái nhìn về phía cậu, trong mắt có ý trêu chọc, Thanh Xuyên đỏ mặt, chị nhất định là đã biết rồi.
Mạt Mạt cười thầm, Thanh Xuyên vẫn dễ thẹn thùng như xưa.
Khởi Thăng chào hỏi, Triều Lộ hỏi,"Hôm nay thu hoạch thế nào?" Tiểu Vũ chen môm vào,"Mẹ, chúng con bắt được không ít tôm, còn bắt được lươn nữa, giữa trưa làm lươn thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận