Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1382. Náo nhiệt 2

Chương 1382. Náo nhiệt 2Chương 1382. Náo nhiệt 2
Vị trí của nhân viên cũng được chú trọng, Mạt Mạt một đường đi tới, phân ra khu vực, xí nghiệp địa phương ngồi cùng một chỗ, nước ngoài ngồi cùng một chỗ, Hoa kiều ngồi cùng một chỗ.
Mạt Mạt đi theo Thẩm Triết vừa ngồi xuống, Khâu Văn Trạch đến rồi, ông ấy dẫn theo Khâu Lễ tới, Khâu Văn Trạch kinh ngạc: "Mạt Mạt, sao con lại tới đây?"
Thẩm Triết tiếp lời: "Tôi dẫn Mạt Mạt tới, hôm nay là cơ hội khó có được."
Khâu Văn Trạch liếc nhìn Thẩm Triết, sau đó cảm thấy mình cả nghĩ quá rồi, khẽ cười: "Quả thực khó có được, hôm nay có thể tăng thêm không ít kiến thức, không phải sao, tôi dẫn theo Khâu Lễ tới."
Thẩm Triết cười, không tiếp xúc với Khâu Văn Trạch nữa, Mạt Mạt vui vẻ, cha nuôi thật là lợi hại, lập tức đã phát giác ra mưu đồ của Thẩm Triết.
Người đang lục tục đi vào, Khâu Văn Trạch dẫn Khâu Lễ trở lại chỗ ngồi, bây giờ còn chưa bắt đầu, Mạt Mạt nhàn rỗi không có việc gì, nhìn vào khu địa phương, nhìn xem hôm nay có những ai tới.
Nửa tiếng, Mạt Mạt đã thấy người thật đúng là không ít, Mạt Mạt vừa định thu hồi ánh mắt thì Phạm Đông tới, cô kinh ngạc, Phạm Đông đã lọt vào hạng ba rồi, lại còn có thể tới, bản lĩnh của Phạm Đông không nhỏ. Phạm Đông đi vào, Mạt Mat tỉnh táo tỉnh thân, ông cụ nhà họ Kỳ cũng tới, Kỳ Kỳ đi theo bên cạnh, nhưng sắc mặt hai người vô cùng khó coi, sự giận dữ trên mặt không cách nào che giấu được.
Mạt Mạt lại nhìn vê phía Phạm Đông, anh ta là thành phần đến xem trò vui, cười trên nỗi đau của người khác.
Mat Mạt nghi ngờ, rất nhanh đã biết tại sao, vậy mà Kỳ Dung cũng tới, hơn nữa đi theo phía sau chính là ông chủ của Huệ Khoa, nhưng nhìn tư thế, Kỳ Dung là ông chủ.
Mạt Mạt mở to hai mắt nhìn, kéo Thẩm Triết lại: "Kỳ Dung là ông chủ của Huệ Khoa."
Thẩm Triết cũng ngây người: "Huệ Khoa là một nhóm công ty đăng ký sớm nhất, xem ra Kỳ Dung đã đánh cờ từ rất lâu trước đây rồi."
Mạt Mạt tiêu hóa nửa ngày mới tiếp nhận sự thật: "Kỳ Dung đây là quang minh chính đại lộ mặt rồi."
Thẩm Triết: "Sau này náo nhiệt đây."
Mạt Mạt giãn khoé miệng, nào chỉ là náo nhiệt, chỉ hy vọng Kỳ Dung đừng liên luy đến Từ Lị là tốt rồi.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Trong ánh mắt của Mạt Mạt, Kỳ Dung còn cười chào hỏi với ông cụ nhà họ Kỳ, sau đó không biết nói cái gì, ông cụ nhà họ Kỳ thiếu chút nữa thì ngã sấp xuống. Mat Mạt nhìn một lúc, thu hôi ánh mắt, hội nghị sắp bắt đầu rồi.
Hội nghị kéo dài tới trưa, buổi chiều có một cuộc gặp mặt giao lưu, thật ra giống như tiệc rượu, cho một số xí nghiệp không quen biết có cơ hội tiếp xúc, xúc tiến phát triển và giao lưu.
Chờ tất cả kết thúc, đã bảy giờ tối, Mạt Mạt nhớ bọn trẻ trong nhà, mặc dù Tùng Nhân và An An có thể chăm sóc tốt cho Thất Cân và bản thân, nhưng không biết có thể chăm sóc tốt cho Mễ Mễ có vấn đề hay không.
Mạt Mạt về đến nhà, được rồi, lo lắng vô ích, Tùng Nhân và An An đang giúp Mễ Mễ nhận biết chữ, ngay cả Thất Cân cũng tiến tới, mấy đứa bé vô cùng đáng yêu ghé vào trên bàn trà.
Tùng Nhân thấy vẻ mặt mệt mỏi của mẹ: "Mẹ, mẹ ăn cơm chưa?”
Mạt Mạt: 'Ăn rồi, các con thì sao, buổi tối ăn gì?"
Thất Cân thối nghiêm mặt: "Mì sợi."
Mạt Mạt bế Thất Cân, vuốt ve gương mặt thằng bé, thằng nhóc này, không thích ăn mì sợi chút nào!
Mạt Mạt cảm thấy Thất Cân rất thú vị, thích ăn tất cả các loại bánh bột, nhưng không thích ăn mì.
An An đặt sách xuống: "Mẹ, mẹ vẫn luôn vỗ đầu, để con xoa bóp cho mẹ nhé!"
Hôm nay Mạt Mạt vẫn luôn tập trung tỉnh thần cao độ, bây giờ đầu có chút đau: "Được."
An An khởi động hai tay, bây giờ mới xoa bóp cho mẹ, tay nghề xoa bóp của An An là học theo Hướng Húc Đông, trước đây sức lực nhỏ chưa cảm thấy, hai năm này trưởng thành rồi, mát xa rất dễ chịu.
Mễ Mễ nhìn dì và các anh tác động qua lại mà ao ước, cô bé muốn lên trước, nhưng lại không biết nên làm như thế nào.
Mạt Mạt thấy Mễ Mễ cúi đầu, vẫy tay, điện thoại ở bên cạnh vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận