Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1163. Chú ý 1

Chương 1163. Chú ý 1Chương 1163. Chú ý 1
Người phụ nữ chăm sóc rất kỹ, chắc khoảng hơn ba mươi tuổi, mặc vest nhỏ, tóc cuốn lại theo phong cách phương Tây già dặn, chân mang giày cao gót, sống lưng thẳng tắp.
Mạt Mạt lên xe, chỉ thấy người phụ nữ đi đến trước căn nhà bên trái nhà mình, mở cửa đi vào.
Mạt Mạt im lặng, cô vừa tới, còn chưa tiếp xúc với hàng xóm, cũng không đắc tội người ta, chẳng lẽ là do hai ngày nay bận việc chưa đến thăm hỏi, cho nên không vui?
Nhưng trực giác của Mạt Mạt nói cho cô biết không phải như vậy, nhớ ra chuyện Vương Thanh muốn nói lại thôi, chắc là có liên quan đến hàng xóm nhà cô.
Mạt Mạt không nghĩ nữa, ngày mai hỏi Vương Thanh là biết, lái xe ra khỏi đại viện đi đến chợ.
Bến cảng ở thành phố rất tốt, trong chợ sẽ không đứt đoạn hải sản, hơn nữa đều tươi sống.
Ở gần đại viện không có chợ, nhưng bởi vì bên này sắp thành lập vùng giải phóng mới, nên đã thành lập chợ, nếu như nhanh thì sang năm cũng không cần lái xe vào bên trong chợ thành phố mua đồ ăn nữa.
Bây giờ Mạt Mạt có thể mua tôm sống rồi, mua hai cân về, lại mua hai cân cá thu đao, cuối cùng mua một ít rau xanh về. Mat Mat không có ý định tích trữ quá nhiêu đô ăn, đây là phương Nam, bốn mùa không thiếu rau xanh, bây giờ mua là được.
Buổi tối Mạt Mạt nấu tôm om dầu, thịt kho tàu cá đao, còn xào cải ngọt và đậu bắp, cuối cùng là món canh, món chính là cơm, ba mẹ con ăn no căng bụng.
Sau khi ăn xong lại bắt đầu mưa, mưa đập vào cửa sổ, có tác dụng thôi miên, Mạt Mạt dựa vào ghế sofa mí mắt nặng trĩu.
Bởi vì là ngày mưa, nhiệt độ không khí xuống thấp không ít, gió thổi cũng là gió lạnh, trong nhà mát mẻ hơn rất nhiều, thời tiết này, thích hợp nhất là ngủ.
Mat Mạt bế Thất Cân lên lầu đi ngủ, Tùng Nhân và An An muốn xem hí kịch trên TV, xem hết rồi mới ngủ.
Bắt đầu vào những năm 80, phim truyền hình nhiều hơn, điện ảnh phát triển cũng rất nhanh, Mạt Mạt không biết về điện ảnh, nhưng biết sang năm có một bộ phim điện ảnh là kỳ tích của phòng bán vé là được rồi.
Sáng hôm sau, Mạt Mạt hấp bánh bao, có hai loại đô chay và bánh bao nhân thịt, lại hầm thêm cháo đậu xanh, ăn cùng với dưa leo muối rất khai vị.
Ăn cơm xong, Mạt Mạt lại chọn đồ trả lễ bên trong đống đồ mua về, Vương Thanh tặng rau xanh, Mạt Mạt cũng đang ăn, cắt một miếng dăm bông, mang theo mấy loại bánh ngọt.
Dăm bông là thứ hiếm, kiểu giống như vậy trên thị trường rất khó nhìn thấy.
Mạt Mạt không dẫn theo mấy đứa nhỏ, đi một mình, bên ngoài mưa rơi cả đêm, lúc ra khỏi cửa, bầu trời vẫn còn có mưa rơi lác đác.
Mạt Mạt ra khỏi cửa, nhìn chăm chú căn nhà bên phải, chỉ buổi tối Mạt Mạt mới nhìn thấy nhà bên phải thắp đèn, chưa từng gặp nhà hàng xóm bên phải, nhà hàng xóm bên trái thì gặp rồi.
Mạt Mạt suy nghĩ, chờ sau buổi trưa, có cần qua thăm hỏi hay không?
Mạt Mạt đi đường thuận lợi, trong lòng có chút thở dài, cả nhà Triệu Hiên ban đầu được điều đến thành phố Z, vốn dĩ cho rằng sẽ không có biến động, không nghĩ tới vào đầu năm lại bị điều đi, được thăng lên, đây cũng coi như là chuyện tốt.
Mạt Mạt vừa đi vừa nghĩ rất nhanh đã tới nhà Vương Thanh, chị ấy đang ở nhà, đón Mạt Mạt đi vào, nhìn thấy cái giỏ trong tay Mạt Mạt: "Đến thì đến, còn mang theo đồ làm gì, quá khách khí rồi."
Mạt Mạt cười: "Lần đầu đến nhà nên làm mà chị."
Vương Thanh cười nhận lấy cái giỏ mà Mạt Mạt đưa tới, trừng mắt: "Lần sau không cần chiếu theo lệ này nữa."
Mạt Mạt cong mắt: "Chỉ cần lần sau chị dâu tới nhà em không mang theo đồ thì lúc em đến nhất định sẽ không mang theo gì cả."
Vương Thanh bật cười: "Em còn trêu chị. Mau vào đi, đừng đứng ở cửa nữa, đến đây thì cứ tự nhiên như nhà mình, ngồi đâu thì ngồi."
Mạt Mạt quan sát nhà Vương Thanh, đồ trang trí trong nhà đều là của quân đội tặng, có thể thấy được Vương Thanh là người đơn giản, thật ra từ cách ăn mặc của Vương Thanh là có thể nhìn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận