Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 465. Một trận vô ích 1

Chương 465. Một trận vô ích 1Chương 465. Một trận vô ích 1
Hà Liễu mua không ít đồ, hai bình rượu đầy, tám hào một bình. Hà Liễu là lính văn nghệ mới, tiền lương rất ít, tính cả phụ cấp một tháng mới được có mấy đồng, hai bình rượu đã một đồng sáu hào rồi, tính cả mấy bao thuốc đã mua trước đó, hai đồng, gần nửa tháng tiền lương rồi.
Hà Liễu mua đồ xong, quay đầu lại sửng sốt một chút, nắm chặt chai rượu, cười chào hỏi: "Mạt Mạt, chị dâu Y Y."
Tiền Y Y nhàn nhạt, Mạt Mạt không lên tiếng, Hà Liễu tự rước lấy nhục nhã, cười gượng một tiếng, xách đồ đi.
Tiền Y Y đợi Hà Liễu đi xa, nhỏ giọng hỏi: "Cô ta mua rượu cho ai đây?”
Mạt Mạt: "Chắc chắn không phải cho nhà cô, cũng sẽ không phải là cho chú cô ta, đoán chừng là Hứa Thành."
Y Y: "Tôi cũng biết không phải cho nhà tôi, cha chồng tôi chỉ có lúc xã giao mới uống rượu, Đổng Hàng thì có uống, nhưng cũng không uống loại rượu trắng này."
Mạt Mạt trêu chọc: "Không nhìn ra nha, sở thích của Đổng Hàng cô lại nhớ rất rõ nhỉ?"
Tiền Y Y: "Cô đã biết chê cười tôi rồi, tôi còn nhớ Hứa Thành, không phải anh ấy kết hôn với Tôn Tiểu Mi sao? Hà Liễu mua rượu cho anh ấy làm gì!" “Tôi cũng không biết, có thể là tôi đoán sai rồi, cô muốn mua cái gì?"
Tiền Y Y ồ lên một tiếng, đi đến trước quầy: "Đồng chí, cho tôi một chai xì đầu, một chai giấm."
Mạt Mạt nhìn thấy diêm: "Đồng chí lấy cho tôi hai bao diêm."”
Hai người mua đồ nên tách nhau ra, Mạt Mạt về nhà có hơi đói bụng, nếm thử bánh bao mà Tiền Y Y đưa cho, quả thực không tồi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, giá đậu mà Mạt Mạt nuôi đã được hơn một tuần, bây giờ đã có thể ăn rồi, một chậu mầm đậu nành, một chậu mầm đậu xanh, tròn hai chậu lớn.
Mạt Mạt tìm cái chậu, mầm đậu nành và mầm đậu xanh tất cả hai cân, đầu tiên là đưa cho chị dâu Vương, lại đưa cho Tê Hồng một ít.
Nhà anh cả và nhà Y Y cùng một hướng, Mạt Mạt xếp vào hai túi lưới bỏ vào làn, bên trên đậy một chiếc áo dài tránh cho bị đông lại.
Mạt Mạt đi đến nhà anh cả trước, Triệu Tuệ nhận giá đậu: "Trời đang rất lạnh, sao em lại tự mình đi ra ngoài, để Triều Dương đưa thì tốt hơn."
"Em cũng muốn đi bộ một chút, cứ ở nhà mãi sẽ ngốc mất, thằng bé đâu?"
"Đang ngủ rồi."
"Sao mỗi lần gặp chị, chị đều đang bận bịu làm việc vậy."
Triệu Tuệ xoa eo: "Em còn đang mang thai nên chưa có cảm giác, đợi em sinh rôi thì khắc biết, một ngày bận rộn cũng không hết việc, nhìn nhà chị phơi tã kìa, bên này đang làm, bên kia thằng bé lại đi tiểu"
Mạt Mạt sờ bụng: "Vẫn là ở trong bụng tốt hơn."
Mạt Mạt còn phải đến nhà Tiền Y Y, hàn huyên một lúc rồi đi.
Tiền Y Y và Dương Diệp đều đang ở nhà, Mạt Mạt nói: "Cũng không phải thứ gì ngon, cho bác gái nếm thử đồ tươi."
Dương Diệp: "Cái này chính là đồ ngon rồi, bác cũng không lạ øì, cháu nhớ đến bác, bác rất vui đó nhat"
Y Y mang giá đậu vào nhà bếp, lúc đi ra ngồi bên cạnh Mạt Mạt, vừa ngồi xuống thì Hà Liễu tới. Hà Liễu nhìn thấy Mạt Mạt, biểu cảm cứng ngắc.
Kể từ khi Hà Liễu không được nhận là cháu gái, cô ta cũng không bò đến cửa nữa, cô ta biết Dương Diệp không tiện, cho nên cô ta đang đợi thời cơ, nhịn mấy ngày, không nghĩ tới vậy mà lại đụng phải Mạt Mạt, cô ta và Mạt Mạt chắc chắn là xung khắc.
Hà Liễu lấy lại bình tĩnh, xách theo cái làn nói: "Dì Dương, cháu nhớ dì thích ăn cá, cháu đổi cho mấy bác ở gần đây được hai con."
Trong lòng Dương Diệp mềm nhữn, vẫn là con gái tốt, con trai sẽ không để ý như thế, nghĩ như vậy, Dương Diệp càng áy náy, kéo tay Hà Liễu: "Lúc này ai" phản đối cũng vô dụng, năm chữ còn chưa nói ra khỏi miệng. Tiên YY ngui thay mùi ca tanh trong làn, vội vàng lo lắng để làn xuống, che miệng chạy vào nhà vệ sinh, trong nhà vệ sinh vang lên những tiếng nôn khan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận