Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 801. Chuyện 1

Chương 801. Chuyện 1Chương 801. Chuyện 1
Chỗ ở của nhà họ Thẩm cũng không phải là Tứ hợp viện ba sân như Mạt Mạt tưởng tượng, nơi ở của nhà họ Thẩm là một căn Tứ hợp viện hai sân rất phổ thông.
Mạt Mạt mất một buổi sáng để bàn giao xong, lấy được chìa khoá rồi, cửa lớn màu đỏ thẫm mở ra, Mạt Mạt và Vân Kiến đẩy cửa vào.
Viện tử rất phổ thông, không có chỗ nào đặc biệt sáng chói cả, nhưng được bảo tồn rất tốt.
Căn viện tử này có vị trí cũng không tệ, vào đời sau rất đáng tiền, nhưng lại rất phổ thông, ưu điểm duy nhất đó là trang nhã tĩnh mịch, hoàn toàn khác biệt so với viện tử đồ sộ mà Mạt Mạt tưởng tượng.
Sau đó Mạt Mạt bình thường trở lại, nhà họ Thẩm vẫn luôn tuân theo nguyên tắc khiêm tốn, thế gia ẩn vào thành phố.
Vân Kiến dạo một vòng, bên trên toà nhà phủ đầy bụi bặm, có thể thấy là một đoạn thời gian dài không có ai ở, đồ dùng bên trong vẫn còn giữ.
Mạt Mạt thổi một đi một lớp bụi, đồ dùng trong nhà cũng không phải là loại gỗ quý, cũng phải, vứt bỏ để ra nước ngoài, làm sao có thể còn cho phối hợp với đồ dùng trong nhà xa hoa.
Vân Kiến rất thích môi trường tĩnh mịch này, xung quanh viện tử là vườn hoa, cũng không gần với đường phố, Vân Kiến rất thích chỗ này. Van Kiến sờ vào cột nhà ở hành lang uốn khúc: "Chị, em nghe cha em nói, nhà họ Thẩm ở phía Nam có rất nhiều kiểu nhà như thế này, điều kiện đều tốt."
Mạt Mạt đi tới: "Vậy những toà nhà đó thì sao?"
Vân Kiến lắc đầu: "Em không biết nhiều, có cái thì sai người bảo quản, có cái thì vứt bỏ rồi, cụ thể còn phải đợi nhà họ Thẩm trở về mới biết được."
Mạt Mạt gật nhẹ đầu, thủ đô, khả năng nhà họ Thẩm chỉ có một cái viện tử này.
Mạt Mạt nhìn viện tử: "Viện tử được giữ gìn khá tốt, chỉ cần tìm người quét dọn vệ sinh là được rồi, còn lại, thì phải bàn giao cho ông cậu."
Vân Kiến gật đầu: "Vâng."
Mạt Mạt lấy máy ảnh chụp hai tấm, cuối cùng khoá cửa lớn lại, sau khi khoá cửa lớn, Mạt Mạt đi đến nơi ở của tổ tiên nhà họ Trang, sang năm, toà nhà này cũng sẽ phải thu hồi lại.
Tiến vào tháng sáu, thủ đô bắt đầu nóng lên, phòng học xếp theo hình bậc thang còn đỡ hơn một chút, nhiều cửa sổ, lúc có gió thổi thì mát vô cùng, đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải ít người.
Buổi chiều ở lớp học tiếng Anh, trong phòng học oi ả nóng bức, mồ hôi đầm đìa, Mạt Mạt thầm cảm thấy may mắn, may mà người cô không tiết mồ hôi.
Trái ngược với đàn ông, phụ nữ thì khổ hơn, mặc ít đi thì lúc mồ hôi chảy ra cái gì cũng hiện ra ngoài, mặc nhiều thì nóng mặt đỏ bừng. Sau giờ học, các bạn học nữ đều ôm sách, che trước ngực đi ra ngoài.
Bàng Linh lè lưỡi: "Nóng đến chết mất, làm sao lại nóng như vậy, trường học lúc nào mới có quạt chứ?"
Mạt Mạt thu dọn sách vở xong: "Đừng hy vọng có quạt nữa, ngày mai cháu cầm túi chườm nóng, bỏ túi chườm nóng vào trong đá lạnh thử xem, nhưng đừng ôm lấy, con gái bị lạnh thì không tốt."
Bàng Linh gật đầu: "Cháu thử một chút."
Trong trường đã có bạn học nữ bắt đầu mặc váy rồi, nói thật, dáng dấp của Ngô Tiểu Điệp thật xinh đẹp, nhất là mặc váy, Mạt Mạt là phụ nữ nhìn còn thấy thích mắt, lại càng không cần phải nói đến đàn ông con trai.
Một tháng này Hướng Hoa cũng không ngừng nghỉ, thu vào đồ cổ, đầu cơ trục lợi, Mạt Mạt thấy Hướng Hoa một lần, đồng hồ trên tay lại đổi.
Mạt Mạt trở lại đại viện, thay váy rồi đến nhà Trang Triều Lộ, cô ấy vừa tiễn hàng xóm về, đón Mạt Mạt vào nhà.
"Ngày mai nghỉ à?"
"Đúng vậy, đám Tiểu Vũ không về hả chị?"
"Tuần này chúng nó không về, nói là phải tổ chức đi leo núi, tham gia hoạt động, các em không tổ chức hoạt động à?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Không, tất cả mọi người đều tập trung học tập." "Van là trường học các em tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận