Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 174. Trang Triều Dương thư của anh! 2

Chương 174. Trang Triều Dương thư của anh! 2Chương 174. Trang Triều Dương thư của anh! 2
Trang Triều Dương thư của anh! 2
Mạt Mạt nhìn Tiền Y Y ăn mặc mộc mạc không phô trương mà cảm thấy hoảng hốt. Trong kiếp trước dáng vẻ lúc này của Tiền Y Y là như thế nào thì Mạt Mạt đã không nhớ rõ nữa. Nhưng nhìn thái độ thân thiện của mọi người xung quanh với Tiền Y Y là biết đôi cánh nhỏ của Mạt Mạt lại có tác dụng, vận mệnh của Tiền Y Y đã lệch khỏi quỹ tích.
Triệu Tuệ tới khá trễ, kéo tay Mạt Mạt vui vẻ nói: "Rốt cuộc cậu cũng đã về rồi, thật tốt quá."
"Chị dâu nhớ tớ à?"
"Đương nhiên là nhớ rồi, không có cậu ở đây, tớ cứ thấy chông chênh thế nào ấy, luôn cảm giác như thiếu cái gì đó."
"Tớ cũng nhớ chị dâu nữa. Đúng rồi, đến ngày nghỉ tớ sẽ đi gửi đồ cho anh cả, cậu xem có cần gửi gì không thì sáng thứ bảy mang đến rồi cùng nhau đi tới bưu điện gửi đồ cho anh ấy luôn."
"Được rồi, vậy thứ bảy tớ đến tìm cậu."
Buổi trưa tan học, Tiền Y Y mới khôi phục lại vẻ hoạt bát của mình: "Trong trường học quá áp lực."
Triệu Tuệ cũng đồng cảm sâu sắc: "Đúng thế đấy, tôi cũng có một chút cảm giác không dám đến trường." Tiên YY kéo tay Mat Mạt: "Mat Mạt, tôi quên kể cho cậu biết, ông bà ngoại tôi bị người ta ném phân, ném đá, bây giờ đang bị thương phải nhập viện, cậu nói sao lại như vậy chứ?"
Mạt Mạt không muốn bình luận, cũng không dám bình luận, chỉ có thể giúp đỡ đưa ra ý kiến: "Nếu như cậu tin tôi thì vừa vặn mượn cơ hội này, để hai ông bà ở lại bệnh viện điều trị, làm cho bệnh càng nghiêm trọng càng tốt."
Thời gian gần đây Tiên Y Y đã trưởng thành lên không ít, tuy rằng không hiểu dụng ý của Mạt Mạt nhưng cô ấy cũng biết vì muốn tốt cho mình nên cũng gật đầu: "Để mình về nhà sẽ nói lại với cha mình ngay.”
"Đúng rồi, không phải là mẹ cậu mang thai sao, bây giờ thế nào rồi?"
Tiền Y Y phát sầu: "Bởi vì chuyện của ông bà ngoại mà mẹ tôi nổi nóng, ăn cái gì thì nôn cái đó, cha tôi cũng đang gấp đây này."
Đầu óc Mạt Mạt lóe lên ánh sáng: "Vậy có thể đi làm được không?”
Tiễn Y Y gật đầu:"Được mà."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Mạt Mạt cố ý khuếch đại nói: "Mẹ cậu tuổi không nhỏ, cũng tính là sản phụ cao tuổi rồi, hơn nữa hiện tại điều kiện lại không được tốt cho lắm, lại bị kích thích, quá nguy hiểm, mấy hôm nay cũng nên ở nhà nghỉ ngơi thật tốt mới phải." Tiên YY càng lo lắng hơn: "Không được, tôi phải về nhà nói chuyện với cha mình ngay."
Tiền Y Y một giây cũng không đợi được, đi trước một bước, vội vội vàng vàng chạy về nhà, Thanh Nghĩa nói: "Vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cô nàng điên khùng này có điều bất an đấy."
Mạt Mạt vui vẻ: "Em còn nói em không chú ý đến cô ấy nữa sao?"
"Em không có mà, chị, nhất định là chị đã nhìn lầm, nhìn lầm rồi."
Mạt Mạt thấy Thanh Nhân vẫn nhìn chằm chằm cô, hơi mất tự nhiên: "Em nhìn chị làm gì thế?"
"Chị, sao em luôn cảm thấy, chị giống như chuyện øì cũng biết hết vậy?"
Mạt Mạt hào phóng thừa nhận: "Quả thật là chị biết không ít, vậy nên hai đứa nhất định phải nghe lời chị đấy. Đúng rồi, không phải là Tô Khởi Hàng học cùng lớp với hai đứa à? Sao chị lại không thấy cậu ấy?"
Thanh Nghĩa trả lời: "A, em quên nói, cậu ta xin nghỉ, nói là có việc."
Mạt Mạt liên tưởng đến sự khác thường của cha sáng nay, trong lòng hiểu rõ, chuyện anh rể của Trang Triều Dương bắt đầu nghiêm trọng rồi.
Mà ở bộ đội, Trang Triều Dương trở lại văn phòng, rút quyển sổ ghi chép ra, trong quyển sổ có kẹp một bức điện tín, trên điện tín tên Chu Dịch được đánh dấu bằng bút máy. Trang Triều Dương nhìn ngày gửi điện tín, tính toán ngày tháng, cô nhóc này hẳn là đã về đến nhà rồi.
Cốc cốc, có tiếng gõ cửa, Trang Triêu Dương cất sổ tay lại: "Vào đi."
Lý Thông mở cửa bước vào, đưa qua một phong thư: "Tiểu đoàn trưởng, binh sĩ gác cổng lúc nãy có đưa tới một phong thư."
Trang Triều Dương nhận lấy phong thư: "Cậu có thể đi ra ngoài được rồi."
"Rõ"
Trang Triều Dương chờ Lý Thông đi ra ngoài, cầm lá thư tìm được một vết cắt nhỏ đến mức không thể nhìn thấy ở góc dưới bên phải, đây là thư của chị gái anh. Anh mở thư ra, trong thư đều là hỏi anh cuộc sống như thế nào, có chăm sóc bản thân cho tốt không, không nói thêm một lời đặc biệt nào khác cả. Nhưng đây là ước định của hai chị em, chị gái đang thúc giục anh nhanh chóng về nhà một chuyến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận