Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1269. Đâm chọt lẫn nhau 1

Chương 1269. Đâm chọt lẫn nhau 1Chương 1269. Đâm chọt lẫn nhau 1
Đâm chọt lẫn nhau 1
Lúc Mạt Mạt cất đi cũng không có chú ý, lúc vê nhà đếm mới giật mình, có tận hai trăm mấy, đây là số tiền không nhỏ đó, hai thằng nhóc này lấy ở đâu ra vậy?
Sau đó tay cũng trở nên ngứa ngáy, hai thằng quỷ sứ này giỏi thật, hào phóng thật đó, hai trăm đồng mà đem tặng cho người ta như vậy.
Tử Hằng nhận lại tiền: "Đây là tiền mừng tuổi của tụi cháu."
Tử Tâm lại lấy từ trong túi ra một mớ, Mạt Mạt nhìn thấy một cục tiền tròn vo, được lắm, lại là một người chiều chuộng con nữa.
Tử Tâm nói: "Tiền mừng tuổi của cháu và anh cả có ba trăm mấy, còn có năm trăm của Tử Mật, tụi cháu đều cẩm hết."
Mat Mạt: "... Tụi cháu còn lấy luôn tiền mừng tuổi của em gái sao?"
Mạt Mạt chỉ nghe thôi cũng thấy tức giận, nếu đây là con trai cô thì nhất định cô sẽ đánh cho chúng không thể bước xuống giường, quá tức giận mà, hai thằng bé cũng quá to gan rồi, cầm nhiều tiền như vậy cũng không sợ bị người ta cướp mất.
Tử Hằng: "Tụi cháu không phải loại người như vậy, tụi cháu chỉ mượn thôi, đợi sau này tụi cháu có tiền sẽ trả lại cho Tử Mật." Lúc này Tùng Nhân với xót của tiếp lời: "Hai thằng nhóc này nghe nói phương nam khắp nơi đều là vàng nên mới chạy đến chỗ con đó."
Mat Mạt: "...
Hai thằng nhóc nghịch ngợm này thật là đáng đánh mà.
Lúc này Tử Hằng gãi gãi đầu: "Dì Liên, hôm nay anh Tùng Nhân đã dẫn tụi cháu đi rất nhiều nơi, tụi cháu mới biết những thứ trên tivi đều là gạt người ta thôi."
Tử Tâm nói: "Làm gì có vàng khắp nơi đều là những người bận rộn vì cuộc sống."
Mạt Mạt có lời khen ngợi Tùng Nhân đã trực tiếp dập tắt từ ngọn của đôi song sinh.
Tùng Nhân không biết tổng kết nhưng Mạt Mạt biết, cô ngồi xuống nói: "Đây chính là sự khác biệt giữa lý tưởng và hiện thực, lý tưởng chỉ sống trong ảo tưởng của các cháu, hiện thực thì phải từng bước đi lên, mấy ngày trước dì còn nói với Tùng Nhân, chỉ cần học tập tốt tri thức thì mới có thể có thành tựu to lớn, các cháu có suy nghĩ anh hùng là tốt, nhưng chỉ với hiện này thì có thể cứu được bao nhiêu người? Nếu như học hỏi thêm tri thức thì sức mạnh của tụi cháu sẽ lớn mạnh hơn, cho dù là đi lính, công nghệ bảo vệ đất nước, cho người dân có cuộc sống ổn định, hay là làm những ngành nghề khác, chỉ cần ưu tú thì các cháu cũng có thể giúp đỡ được rất nhiều người, các cháu cứ từ từ suy nghĩ đi, xem dì Liên nói có đạo lý hay không." Mat Mat một hơi nói nhiêu như vậy, cặp song sinh mở to mắt, họ cần từ từ để tiêu hóa.
Mạt Mạt đứng dậy: "Thời gian cũng không còn sớm nữa, đến giờ nghỉ trưa rồi, các cháu cũng đã ngồi xe lửa lâu như vậy rồi, lên lầu tắm rửa trước đi, phòng ngủ đã dọn dẹp xong rồi, ngủ một giấc rồi dì Liên sẽ lái xe đưa các đi ngắm nhìn xung quanh."
Cặp song sinh đứng dậy: "Dạ, cảm ơn dì Liên."
Mạt Mạt nhìn cặp song sinh đang đi lên lầu, cô khẽ cười một tiếng, tính khí của hai đứa trẻ rất giống với Đổng Hàng, vừa cứng đầu vừa khó chịu, nhưng mà cũng có một điểm tốt là chịu mềm không chịu cứng.
Mạt Mạt bế Thất Cân về phòng ngủ, Thất Cân vừa nằm lên giường là muốn đi ngủ, Mạt Mạt hỏi: "Thât Cân không thích hai người anh sao?"
Thất Cân: "Không thích."
Mạt Mạt nuốt nước bọt, đó giờ thằng bé này vẫn luôn thẳng thắn như vậy: "Tại sao?"
Thất Cân nói: "Dạ, giống con khỉ."
Mạt Mạt: "... Không lúc nào ngồi yên?"
Thất Cân gật đầu liên tục: "Đúng vậy, giống như đàn khỉ bà ngoại nuôi dẫn tụi con đi xem vậy, con không thích."
Mạt Mạt định kể ra ưu điểm của cặp song sinh, suy nghĩ suốt nửa ngày trời cũng chưa ra, Thất Cân đã chui vào chăn ngủ mất tiêu rồi.
Mạt Mạt: "... Hai giờ chiêu, bọn trẻ đã thức dậy, Mat Mat dân bọn trẻ đi ra ngoài dạo, đi một vài khu chợ nhỏ, quy mô của khu chợ nhỏ chưa hoàn thiện, so với khu chợ lớn sẽ loạn hơn một chút, ở khu chợ nhỏ có thể nhìn thấy rất nhiều trẻ con, những đứa trẻ này phụ trách bán rau, có đứa thì bán hải sản do mình nhặt được, những đứa trẻ này đều phải làm để trang trải tiền sinh hoạt trong nhà.
Cặp song sinh ngơ ngác nhìn những đứa trẻ nhỏ hơn chúng và im lặng.
Mạt Mạt lại dẫn cặp song sinh đến con đường có nhiều phòng trà, trên con đường này có thể nhìn thấy rất nhiều côn đồ ăn mặc tùy tiện, có vài người tụ tập lại với nhau hút thuốc, ánh mắt mê mang nhìn về phía trước.
Cặp song sinh đã nhận được không ít đả kích nên cạn lời rồi.
Mat Mạt không cần phải nói nhiều, cặp song sinh cũng tự có thể hiểu được, chúng đã biết suy nghĩ của chúng thật trẻ con biết mấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận