Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 966.Theo dõi 2

Chương 966.Theo dõi 2Chương 966.Theo dõi 2
Theo dõi 2
Mạt Mạt liếc nhìn Thẩm Triết, tại sao cô lại cảm giác có chuyện hay rồi đây.
Thẩm Triết ho khan một tiếng nữa rồi chạy mất.
Mạt Mạt vừa nhìn, ôi, thật sự có chuyện rồi! Chỉ là không biết cô gái kia là người trong nước hay vẫn là Hoa kiều đây.
Dawes không có ở đó, Mạt Mạt muốn chỉnh lý lại những hồ sơ Dawes để lại để lúc Dawes có cái mà dùng. Còn phải lưu trữ hợp đồng với mấy tài liệu gần đây nữa, một ngày cũng rất bận rộn.
Buổi tối Mạt Mạt về nhà: "Thẩm Triết có đến phải không?"
Trang Triều Dương nói: "Anh đã gọi điện thoại trước rồi, Thẩm Triết đi thẳng qua đó gặp anh ấy là được. Lý Việt còn nói với anh, việc kinh doanh không dễ làm, bây giờ có Thẩm Triết rồi xem như là được hỗ trợ."
"Hai nhà hỗ trợ nhau quả thật cũng tốt, Tùng Nhân và An An đâu rồi."
Trang Triều Dương nói: "An An có quen được người bạn mới, Tùng Nhân đi xem thế nào rồi."
Mat Mạt cười khẽ: "Tùng Nhân cũng có dáng vẻ làm anh trai đấy."
Trang Triều Dương nhìn chăm chú vào bụng vợ: "Cũng không biết áo bông nhỏ của chúng ta lúc nào mới tới đây."
Kỳ kinh nguyệt của Mạt Mạt vừa mới hết, cô trừng mắt nhìn Trang Triều Dương, tối hôm qua anh giống như uống thuốc kích thích vậy.
Mạt Mạt thay quần áo xong, mấy đứa nhỏ mới trở về. Buổi tối Mạt Mạt gói sủi cảo, gói khá nhiều, nấu xong ngày mai Trang Triêu Dương mang đến trường ăn cùng với anh cả.
Buổi tối nằm trên giường, Mạt Mạt chờ Trang Triêu Dương tắm rửa xong quay lại, ngồi dậy: "Em hỏi anh chuyện này, Từ Liên kia có còn đi tìm anh cả nữa không?"
Trang Triều Dương lau tóc: "Không thấy. Có anh để mắt đến mà, gần đây bưu kiện gửi đến đều là Triệu Tuệ gửi, yên tâm đi."
Mạt Mạt kéo chăn lên: "Hy vọng cô ta tự giải quyết cho tốt."
Trang Triều Dương cười: "Bị em dọa hai lần, đoán chừng bây giờ nhớ đến em liền sợ rồi."
Mạt Mạt hừ một tiếng: "Em đáng sợ như vậy sao?”
Trang Triều Dương lên giường: "Không đáng sợ."
"Vậy còn tạm được, ngủ đi."
Trang Triều Dương vươn tới, ôm Mạt Mạt: "Vợ à, chúng ta phải cố gắng nhiều hơn mới đúng chứ."
Mạt Mạt ôi một tiếng: "Em đau lưng lắm." "Không sao cả, để anh động là được rôi, em cứ nghỉ đi."
Mat Mạt: "...
Quá tục, quá tục, cuộc trò chuyện này quả thực quá tục rồi.
Buổi trưa hôm sau đi ra ngoài ăn cơm, Mạt Mạt cau mày quay đầu lại, Bàng Linh hỏi: "Mợ út, sao vậy?"
"Tại sao mợ luôn có cảm giác như ai đó đang theo dõi mình nhỉ?"
Bàng Linh quay đầu nhìn quanh: "Không có mà, không thấy ai khả nghi hết."
Mạt Mạt xoay người lại: "Chắc là mợ suy nghĩ nhiều, đi thôi."
"Được"
Mạt Mạt xoa trán, có thể là đêm qua không ngủ ngon, nhất định là như vậy.
Ngày hôm sau, Mạt Mạt cảm thấy không phải là cô quá nhạy cảm mà là thật sự có người đi theo cô, hơn nữa chỉ theo dõi cô ở trường. Mạt Mạt cau mày, mỗi lần cô quay đầu lại đều không có ai hết.
Mạt Mạt liên tục quay đầu lại, Ngụy Vĩ đang đi tới liền tò mò dừng lại: "Cô đang đợi ai à? Sao cứ ngoái đầu nhìn lại thế?"
"Tôi không đợi ai cả, chỉ là tôi có cảm giác có người đi theo mình, cảm giác này đã có hai ngày nay rồi." NguyVinghiem túc han lên: "Đi theo cô à?”
Mạt Mạt gật đầu: "Đúng vậy, lúc ở trường tôi mới có cảm giác này. Ra khỏi trường thì không có nữa."
Ngụy Vĩ nhìn xung quanh, đều là sinh viên qua lại: "Có phải cô nghỉ ngơi không tốt, trong khoảng thời gian này quá mệt mỏi rồi không?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Không có mà, làm gì mà tôi nghỉ ngơi không tốt chứ? Không nói chuyện của tôi nữa, sao anh lại đi một mình thế, Triệu Phong sao lại không đi với anh?"
"Hôm nay Triệu Phong xin nghỉ, trong nhà có việc."
"Vậy à, vậy anh bận gì thì làm đi, Bàng Linh tới rồi, chúng tôi vê nhà đây."
"Được"
Bàng Linh chạy tới, Mạt Mạt hỏi: "Bụng đỡ hơn chưa?"
Bàng Linh xoa bụng: "Cháu cũng không ăn bậy bạ øì hết mà, hôm nay đột nhiên bị tiêu chảy, giờ đỡ hơn nhiều rồi."
Mạt Mạt nói: "Có cần đến bệnh viện khám thử không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận