Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 394. Đánh gãy chân 2

Chương 394. Đánh gãy chân 2Chương 394. Đánh gãy chân 2
Đánh gãy chân 2
Trang Triều Lộ không muốn nhắc tới thằng nhóc nhà mình, lật xem chăn: "Dày như vậy à, sao mà em lấy được thế?"
Mạt Mạt nói: "Hàng lỗi còn sót lại của cửa hàng bách hóa đấy ạ, em thấy vừa rẻ vừa tốt nên mua cho chị một cái."
Trang Triều Lộ nhận lấy: "Chị cũng đang muốn có một cái chăn thì cái này liền tới đây rồi."
Trong lúc Mạt Mạt và Trang Triều Lộ nói chuyện thì Trang Triều Dương đi dạo một vòng bên ngoài rồi quay vào, phía sau có Khởi Hàng đi theo, Khởi Hàng vui vẻ nói: "Mẹ, con sẽ đi nhập ngũ."
Sự tương phản này cũng quá nhanh, Mạt Mạt nhìn về phía Trang Triều Dương: "Anh nói gì vậy?"
Trang Triều Dương không trả lời Mạt Mat mà quay lại nói với Trang Triều Lộ: "Chị, Mạt Mạt có thai rồi."
Trang Triều Lộ kích động nói: "Con bé này, tại sao lúc nãy không nói với chị hả?"
Mạt Mạt: "Em mãi nghĩ đến chuyện của Khởi Hàng nên quên mất."
Trang Triều Lộ vui vẻ xong thì hốc mắt cũng đỏ lên, nếu như ông ngoại vẫn còn sống thì tốt biết bao, Trang Triều Lộ lau nước mắt: "Nhìn chị này, khóc làm gì chứ, để chị đi làm con gà, hôm nay phải bồi bổ cho em mới được."
Mạt Mạt muốn nói chị đừng có làm nữa, Trang Triều Dương liền đè Mạt Mạt lại: "Để chị ấy làm đi, có việc để làm rồi thì chị ấy sẽ không nghĩ đến ông ngoại và mẹ nữa."
Mạt Mạt: "Dạ."
Khởi Hàng dẫn hai đứa em lén đi thăm Tô Nhị, trong nhà chỉ còn lại Mat Mạt và Trang Triều Dương. Mạt Mạt hỏi: "Anh với Khởi Hàng nói cái gì mà nó đồng ý nhập ngũ thế?"
Trang Triều Dương: "Anh nói là nhập ngũ rồi vẫn có thể xuất ngũ được, thế là nó liền đồng ý."
Mạt Mạt: "Nếu con trai anh nhập ngũ rồi lại xuất ngũ thì anh sẽ làm gì?”
Trang Triều Dương không cần suy nghĩ: "Đánh gãy chân nó."
Mat Mạt v6 vai Trang Triều Dương: "Em nghĩ anh rể anh cũng sẽ làm như vậy đấy."
Trang Triều Dương vô trách nhiệm nói: "Đó là chuyện đau đầu của anh rể, anh chỉ phụ trách để thằng nhóc này nhập ngũ thôi."
Mat Mat bật cười, trong thời đại bây giờ, con đường tốt chỉ có một vài lựa chọn như vậy thôi, quá ít ỏi. Đợi khi con của cô lớn lên, sẽ có nhiều cái để lựa chọn hơn, sau này sẽ có lúc Trang Triều Dương phải đau đầu.
Buổi trưa ăn cơm xong, Trang Triều Lộ không cho Mat Mat làm øì hết. Chờ đến lúc Mat Mạt đi, Trang Trieu Lộ dúi cho Mat Mat không ít thỏ khô và gà rừng, sợ Mạt Mạt ở chỗ quân đội không có gi ăn, hận không thể vét sạch nhà đưa cho Mạt Mạt.
Mạt Mạt từ chối: "Chị ơi, em không ăn được nhiều như vậy đâu, chị giữ lại cho bọn Tiểu Vũ ăn đi"
Trang Triều Lộ chỉ vào cô con gái mũm mĩm: "Em xem bọn chúng mập đến thế này rồi, bọn chúng không thiếu mấy thứ đồ ăn này đâu, anh rể em còn có thể bắt về thêm nữa mà. Em cứ cầm mấy thứ này ăn dần dần cũng được."
Trang Triều Lộ vừa nói vừa nhét hết vào trong xe, Mạt Mạt ngồi trong xe nói với Trang Triều Dương: "Tại sao em lại có cảm giác chúng ta tới càn quét vậy?"
Trang Triều Dương: "Em có càn quét nhiều hơn nữa thì chị cũng đồng ý thôi, bây giờ chúng ta ve lại nhà ông nội à?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Có chú út ở đó, đừng về nữa, chúng ta về thẳng thành phố đi."
"Được rồi."
Ngày hôm sau, Mạt Mạt để lại cho cha mẹ hai con thỏ hong kho, đến buổi chiều thì hai vợ chồng quay trở về bộ đội.
Lúc Mạt Mạt về đến nhà mới ba giờ chiều, vừa mới thu dọn đồ đạc xong thì Tê Hồng đã tới cửa: "Tôi nhìn xe chạy vào trong khu nhà liền biết cô đã vê mà." Mat Mat lây chăn ra: "Cô tới vừa đúng lúc luôn đấy, tôi cho cô một cái chăn, cô mang về luôn này."
Tề Hồng tung chăn lông ra: "Chăn hai người à? Làm sao cô lấy được thế, cái này cũng hiếm thấy lắm."
"Không phải trước đó tôi làm việc ở cửa hàng bách hóa đấy sao, lúc quay về đúng lúc được chọn trước, thấy có nhiều chăn nên mua thêm mấy cái. Tôi đoán cô cũng cần nên mua cho cô một cái, nhưng mà cái này cũng chỉ là hàng bị lỗi thôi."
Tề Hồng hiếm lạ ôm vào trong ngực: "Cảm ơn cô nhé, bạn bè nghĩa khí, hết bao nhiêu tiên đấy?"
Mạt Mạt duỗi hai ngón tay: "Hai mươi đồng, rẻ không?”
Tề Hồng mở to hai mắt: "Rẻ, quá rẻ, đúng lúc trong túi tôi đang có tiền, của cô này."
Mạt Mạt nhận tiền, Te Hồng xích lại gần Mạt Mạt: "Cảnh Tinh Tinh về rồi đấy."
Mạt Mạt: "Về nhanh như vậy à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận